Bạn Cùng Phòng Của Tôi Là Người "Khinh Đồng"

Ngoại truyện về Phó Lý

Tôi "kỳ thị đồng tính" là vì hồi cấp ba từng bị thầy giáo quấy rối. Trải nghiệm đó khiến tôi chán ghét những người đồng tính.

Thế nhưng, mặc dù Hứa Ích Tuyên là "cong" nhưng tôi không hề ghét bỏ cậu ấy. Cậu ấy rất biết giữ chừng mực.

Cho đến khi cậu ấy leo lên giường tôi, sờ soạng tôi từ đầu đến chân.

Khoảnh khắc ấy, chút tình cảm bé nhỏ tôi dành cho cậu ấy suốt bốn năm qua bỗng chốc tan biến như mây khói.

Thế nhưng, sau cái đêm cậu ấy hôn tôi, mọi chuyện đã thay đổi.

Tôi bắt đầu vô thức nhớ về cảm giác đôi môi cậu ấy chạm vào tôi, mềm mại, ấm áp.

Tôi không muốn thừa nhận cảm giác đó, vậy nên, khi cậu ấy làm những hành động khiếm nhã với bức ảnh của tôi, tôi đã bùng nổ.

Tôi không ngờ cậu ấy lại chuyển ra ngoài. Lúc nhìn thấy tờ giấy nhắn của cậu ấy, tôi đã muốn gửi tin nhắn cho cậu ấy nhưng lý trí đã ngăn tôi lại.

Chỉ là sau đó, có rất nhiều khoảnh khắc, kể cả trong mơ, cậu ấy đều xuất hiện.

Tôi cảm thấy mình như phát bệnh, bèn đi tìm đàn anh. Đàn anh đưa ra hai phương án, tôi không chút do dự lựa chọn phương án trốn tránh.

Làm sao tôi có thể đến gần Hứa Ích Tuyên được chứ?

Thế nhưng, trong nhóm làm đề tài, tôi và cậu ấy lại tình cờ chung nhóm. Ngồi cạnh nhau, tôi không nhịn được mà muốn nhìn cậu ấy, muốn nói chuyện với cậu ấy.

Chỉ là không tìm được lời lẽ thích hợp, cộng thêm lòng tự trọng ngớ ngẩn đã khiến tôi làm tổn thương cậu ấy.

Nơi hành lang vắng lặng ngoài giảng đường, giọng nói nghẹn ngào cùng đôi mắt đỏ hoe của cậu ấy khiến tôi lần đầu tiên nếm trải cảm giác tội lỗi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận