Vong Xuyên

6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6.

Ninh quốc đến củng cố bang giao, Đại Tề mở tiệc chiêu đãi.

Giữa cảnh rượu chè linh đình, xuyên qua các vũ cơ, bắt gặp Ninh Tuy Ly, nàng vẫn như trong ký ức kiếp .

Đường Lê ghé tai thì thầm:

“Công chúa, hoàng thất Ninh quốc bí thuật, là gì ?”

“Ta cũng ,” nhấm một miếng bánh giòn nho xanh, “Đường Lê, nhỏ thôi. Đây là đầu chúng gặp Công chúa An Định, đừng để nghĩ chúng thất lễ.”

“Vâng, công chúa.”

Thật , cũng tò mò.

Việc hoàng thất Ninh quốc bí thuật là điều ai ai cũng , nhưng cụ thể là gì thì chẳng ai rõ.

Mà kiếp , dù gả sang đó một năm, cũng hề bí thuật là gì.

Ninh Tuy Chi từng với , còn … cũng từng hỏi.

Nghĩ đến Ninh Tuy Chi, thất thần một lúc. Khi ngẩng đầu lên, liền đối diện với ánh mắt của Ninh Tuy Ly.

Nàng :

“Không , luôn cảm thấy công chúa Bình Dương thật quen, như từng quen từ .”

Ta dậy hành lễ:

“Yên Nhi bái kiến Công chúa An Định.”

“Miễn lễ.” Ninh Tuy Ly bảo xuống, hướng về phía phụ hoàng:

“Dám hỏi Tề Vương, năm nay công chúa Bình Dương bao nhiêu tuổi?”

Câu vang lên như tiếng chuông cảnh tỉnh, đồng loạt sang .

Chỉ phụ hoàng là d.a.o động, đáp thản nhiên:

“Nữ nhi của mới đến tuổi cập kê.”

Ninh Tuy Ly nhẹ gật đầu, nhún tiếp với thần sắc thẳng thắn:

“Vừa thấy công chúa Bình Dương dung mạo khuynh quốc, cử chỉ đoan trang, linh khí tràn đầy. Thật chuyến đến Đại Tề, còn một việc cầu xin.”

“Công chúa cứ .” Phụ hoàng khẽ gật.

Dưới ống tay áo, bấu rách cả lòng bàn tay.

“Chư vị ở đây đều , tháng Ninh quốc trải qua quốc tang, hoàng tử kết thúc đợt rèn luyện bên ngoài vội vàng kế vị, thế lực . nước láng giềng Sở quốc thì dòm ngó. Tân đế liền dẫn binh, chỉ trong nửa tháng diệt Sở quốc.”

Phụ hoàng khẽ gật đầu:

“Xem Ninh Vương là kiệt xuất.”

Việc . điều khiến bất ngờ là: Kiếp , lúc c/h/ế/t, Sở quốc vẫn còn tồn tại, thậm chí còn thiết với Đại Tề.

Vậy mà hiện tại, Ninh Tuy Chi lên ngôi diệt quốc.

Ninh Tuy Ly tiếp:

“Không dám nhận là kỳ tài. Dù Ninh Vương vẫn còn trẻ, trong mắt thì… vẫn chỉ là mà thôi. Ta tỷ tỷ, lúc nào cũng lo lắng cho .”

“Nay Ninh Vương mới mười chín tuổi. Ninh quốc nay quốc thái dân an, nhưng… vẫn thiếu một vị hoàng hậu.”

Phụ hoàng gì, chỉ Ninh Tuy Ly hiệu, nàng liền hiểu ý, dứt khoát rõ:

“Vì , với tư cách là đặc sứ của Ninh quốc, mặt Ninh Vương cầu hôn Trưởng công chúa của Đại Tề, Tần Yên, để trở thành hoàng hậu Ninh quốc. Không , công chúa Bình Dương… đồng ý ?”

Cung yến lập tức lặng ngắt như tờ.

Ta thậm chí lập tức dậy, từ chối ngay mặt tất cả.

phụ hoàng lên tiếng .

Người ho khẽ mấy tiếng, ôn hòa :

“Chuyện hôm nay… tạm dừng ở đây thôi. Công chúa An Định, trẫm hơn mười hoàng tử, nhưng công chúa thì chỉ một Yên Nhi. Hôn sự của nàng, tất nhiên theo ý nàng.”

“Ninh Vương đúng là tài tuấn hơn , nhưng chuyện chung đại sự, để Yên Nhi tự suy nghĩ mới .”

Ninh Tuy Ly vẫn giữ nét mặt ôn hòa, khẽ gật đầu:

“Là quá đường đột. Vậy đợi công chúa Bình Dương suy nghĩ xong, hãy quyết định cũng muộn.”

Sau khi Ninh Tuy Ly lui về nghỉ, phụ hoàng thật sâu hỏi:

“Yên Nhi, con… đúng ?”

Ta còn kịp trả lời thì tả tướng bước lên:

“Thần xin mạn phép thẳng, cầu thể nhận!”

Hữu tướng cũng lập tức phụ họa:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vong-xuyen-ueqr/6.html.]

“Thần đồng ý. Ninh quốc diệt Sở quốc, mà Sở quốc từng là đồng minh thiết của . Hơn nữa, công chúa An Định từng trận, là đại tướng từng lập công. Vậy mà Ninh quốc cử nàng sứ giả ngoại giao, dụng ý trong đó, cần cũng rõ!”

“Thần đồng ý!”

“Thần cũng đồng ý!”

“Công chúa, xin hãy vì Đại Tề mà suy nghĩ!”

Những tiếng tấu vang lên như sóng dâng trào, ngập cả đại điện.

Và cuối cùng, cũng hiểu.

Ta hiểu vì ánh mắt phụ hoàng sâu như thế.

Hiểu vì những ngày gần đây, cứ liên tục thở dài lâu.

Người đang lời xin .

Người đang lời… từ biệt.

Phụ hoàng đang sợ.

Mọi … đều đang sợ.

Họ sợ Ninh quốc.

Họ sợ Ninh Tuy Chi.

Bởi vì xưa nay từng vị tân đế nào lên ngôi mang quân diệt quốc!

Ninh Tuy Chi, dám!

Hắn còn thực sự !

Vậy thì… ai mà sợ cho ?

Ta là kim chi ngọc diệp, sống mười lăm năm nuông chiều trong gấm vóc lụa là, phận Trưởng công chúa vẫn luôn là một cái danh mà nghĩ, cũng , cũng chẳng .

Ta từng nghĩ: Cái danh Bình Dương công chúa, Trưởng công chúa Đại Tề, chẳng qua cũng chỉ là một cái tên mỹ miều mà thôi.

bây giờ mới hiểu, giống .

Ta là công chúa.

Ta đến tuổi cập kê.

Hạt Dẻ Rang Đường

Vậy thì… lấy đền đáp mười lăm năm lo cơm áo.

Ta khẽ thở dài:

“Thôi , để gả.”

Vừa dứt lời, hàng trăm đại thần đồng loạt quỳ xuống, cao giọng hô vang:

“Trưởng công chúa thật sáng suốt!”

Ta chỉ thấy, giọt nước mắt rơi nơi đuôi mắt phụ hoàng.

Đường Lê cũng , nàng quỳ bên chân , níu lấy vạt váy của , gọi từng tiếng:

“Công chúa… Công chúa…”

Phụ hoàng ơi… nhi thần bất hiếu.

Nhi thần… sắp rời xa nữa.

xin yên tâm.

Lần , nhi thần nhất định để Đại Tề diệt trong tay Ninh quốc.

Đây là điều cuối cùng nhi thần thể cho cố quốc.

Dù thế nào… nhi thần cũng sẽ thử.

Ta ngẩng đầu về phương xa: Ôn Tử Diệp, nửa kiếp của lẽ sống cô độc một nữa . Vậy nên, rốt cuộc ?

Xe ngựa từ Đại Tề đến Ninh quốc, lăn bánh suốt nửa năm.

Từ năm mười lăm, đến năm tròn mười sáu.

Kiếp , ngày xuất giá, Đường Lê bệnh nặng, thể cùng.

Sau ở Vong Xuyên, từng thấy cái c/h/ế/t của nàng, chính là lúc nhảy khỏi lầu thành, Đường Lê lập tức xé lấy một dải lụa trắng, treo cổ tự vẫn tại phủ công chúa, tuẫn chủ theo .

kiếp , thứ đều đến sớm hơn.

Khi xuất giá, Đường Lê vẫn khỏe mạnh.

Nàng thể cùng sang nơi đất khách quê .

Ít nhất… , bên cạnh còn thuộc, lòng cũng nhẹ nhàng hơn đôi chút.

Cổng thành Ninh quốc… đóng mở, mở đóng.

Còn … Có lẽ suốt cuộc đời , sẽ bao giờ bước khỏi nơi đó nữa.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận