TUẾ TUẾ THƯỜNG HOAN
5
7
Giang Yển bất ngờ bật cười.
Lần này có vẻ là cười thật lòng.
Nụ cười cong lên rất rõ ràng, còn kéo dài rất lâu nữa.
Điều này khiến tôi hoàn toàn bối rối.
Anh nói: "Đường Tuế Tuế, cô mơ đẹp quá rồi."
Rồi anh mở cửa xe, bước xuống.
Tôi nhìn theo bóng dáng của Giang Yển.
Trên đỉnh núi có vài ngọn đèn đường thưa thớt, ánh sáng khá mờ nhạt, nhưng tối nay trời cũng đẹp, trên đầu có rất nhiều sao, tạo nên một chút không khí lãng mạn.
Khi tôi còn đang thất thần thì đột nhiên, tiếng động cơ xe vô cùng phô trương rú vang bên tai.
Ngay sau đó, một chiếc, hai chiếc… mười mấy chiếc siêu xe dừng lại bên cạnh xe của Giang Yển.
Lại là chuyện gì nữa đây?!
Tôi nhìn một nhóm nam thanh nữ tú ăn mặc thời thượng, lần lượt bước xuống.
Họ nói chuyện với Giang Yển vài câu.
Giang Yển quay lại bên tôi, nói:
“Tối nay tôi hẹn vài người bạn đua xe, bạn gái của một người trong số đó rất giỏi. Nếu cô có thể thắng cô ta, giúp tôi nở mày nở mặt thì tôi sẽ miễn cưỡng tin rằng cô thực sự thích tôi.”
Đây là muốn tôi lấy tính mạng ra để chứng minh ư?!
Tôi nhìn Giang Yển, cứng họng không nói được lời nào.
Hệ thống lạnh lùng lên tiếng:
“Đã bảo rồi, Giang Yển còn khó chiều hơn cả Tống Trì, đúng là kẻ tâm thần!”
“Nếu không muốn thì thôi.” Giang Yển không ép buộc, quay người định rời đi.
“Được.” Tôi đồng ý.
Giang Yển ngẩn ra một chút.
Rồi anh lại cười.
Có vẻ như cũng chẳng đặt mấy hy vọng vào tôi.
Hệ thống thở dài bên tai tôi:
“Tôi chỉ còn biết cầu trời phù hộ cô thôi.”
Tôi ngồi vào ghế lái.
Chiếc xe bên cạnh cũng có một cô gái chuẩn bị điều khiển.
Cô ta trông rất tự tin, quay đầu nhìn tôi còn giơ ngón giữa khiêu khích.
Tôi giữ bình tĩnh, nín thở.
Tiếng còi lớn vang lên.
Chiếc siêu xe bên cạnh lao vọt ra, ngay lập tức bỏ xa tôi một đoạn.
Tôi vội vàng đạp chân ga đuổi theo.
Nhịp tim tôi không ngừng tăng lên, chưa bao giờ tôi lái xe với tốc độ nhanh như thế.
Thậm chí còn cảm giác như cả người mình sắp bay lên đến nơi rồi vậy.
Hệ thống nhắc nhở: “Không thấy đèn hậu của xe phía trước đâu nữa.”
Tôi nghiến răng, nhấn ga mạnh hơn.
Hệ thống nhắc nhở: “Phía trước có một khúc cua gấp.”
Tôi không giảm tốc độ.
Khi xe lượn qua khúc cua, tôi suýt chút nữa bị hất văng khỏi ghế lái.
Hệ thống nhắc nhở: “Tốc độ xe đã đạt 180, vượt quá khả năng kiểm soát của cô.”
Lực đạp ga của tôi vẫn tiếp tục tăng mạnh.
Hệ thống nhắc nhở: “Xe phía trước cách cô chưa đầy 50 mét.”
“Tốc độ đã đạt 220.”
“Cô đã đuổi kịp xe phía trước, tốc độ hiện tại là 280.”
“Cô đã vượt qua xe phía trước, chuẩn bị tới đích.”
“Cô đã về đích trước, vui lòng dừng xe ngay lập tức, tốc độ hiện tại đã đạt 310.”