Trộm Bút

Chương 6

Là Thánh nữ Nam Cương, ta luôn mang theo bên mình vài con cổ trùng.

Ta đã hạ cổ vào Hoàng đế.

Quyền lực của ta trong triều ngày càng lớn, gần như một tay che trời.

Hắn lại đến tìm ta, tay cầm một xâu kẹo hồ lô, ánh mắt phức tạp.

Ta ném tất cả những thứ hắn mang đến xuống đất, đuổi hắn ra ngoài.

Ta cắn một miếng kẹo hồ lô, xâu kẹo này sao lại đắng thế.

Nước mắt làm mờ đi tầm nhìn, ta biết khoảng cách giữa ta và hắn ngày càng xa.

Đôi khi ta ước gì mình không phải Thánh nữ, chỉ là Mạt Thanh của riêng hắn.

Không lâu sau, cổ trùng phát tác, ta đã g.i.ế.c Hoàng đế.

Hoàng đế băng hà, biên giới nước Y bị phong tỏa, Đại tướng quân trấn quốc lâm trọng bệnh.

Nước Y rơi vào hỗn loạn, ta không thể rời khỏi biên giới.

Cơ thể ta ngày càng suy yếu, Cổ Vương cũng dần dần yên tĩnh lại.

Ta nghe tin hắn bệnh nặng, dù không biết thật hay giả, ta cũng phải đi xem.

Ta tìm được các trưởng lão và giúp họ tìm ra Thánh nữ kế nhiệm, rồi một mình đến phủ Đại tướng quân.

Ta có linh cảm, lần này ta sẽ không thể bước ra khỏi phủ Đại tướng quân.

Ta nhìn hắn vẫn ngồi ngay ngắn trên ghế chủ tọa, chén trà trên tay hắn rơi xuống đất, phát ra tiếng “xoảng” giòn tan.

Các cung thủ mai phục xung quanh đồng loạt b.ắ.n tên.

Nếu chàng bình an, ta cũng sẽ bình an.

Ta nhắm mắt lại, làm sao ta có thể làm hại hắn? Đó là chàng trai đã mang đến cho ta hơi ấm, là chàng trai ta yêu nhất.

Hắn vuốt ve thiếu nữ nằm trên đất, kỳ thực từ đầu đến cuối, hắn chưa từng quên nàng.

Hắn sớm biết nàng là Thánh nữ Nam Cương, lần đầu họ gặp nhau không phải ở bờ sông, mà là ở Nam Cương.

Hắn một mình thâm nhập vào Nam Cương, gặp nàng, cũng là một cô gái mồ côi, khi đó nàng vừa mới trở thành Thánh nữ Nam Cương.

Họ đều cô độc, nên đã trở thành bạn bè.

Hắn mỗi ngày đều đến cung Thánh nữ, kể cho nàng nghe những câu chuyện thú vị ở nước Y, đặc biệt là món kẹo hồ lô mà hắn thích nhất.

Nhưng Nam Cương không có kẹo hồ lô, hắn hứa với nàng, lần sau sẽ mang đến cho nàng.

Nhưng kể từ ngày hôm đó, hắn không bao giờ đến cung Thánh nữ nữa.

Nàng ở cung Thánh nữ vẫn luôn chờ đợi, chờ hắn mang kẹo hồ lô đến tìm nàng.

Cuối cùng, thứ nàng chờ được là hắn dẫn đại quân san bằng Nam Cương.

Nàng không tên là Mạt Thanh, nàng tên là Phù Quang, phù sinh quang âm, bỏ lỡ rồi sẽ không bao giờ nắm bắt được nữa.

Thi thể trong vòng tay hắn hóa thành những đốm sáng, tan biến trong không trung.

Các đời Thánh nữ Nam Cương, chưa từng có ai để lại thi thể.

Không lâu sau, Đại tướng quân trấn quốc qua đời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận