TRI Ý RỰC RỠ
Chương 9
12
Vệ phu nhân tiến cung, đề nghị xây dựng nữ học, lập ra nữ quan.
Không ngờ, phi tần của nhà họ Tạ cũng rất đồng tình, nàng là tỷ muội ruột của Tạ Diễn.
Có tin đồn rằng, người chữa khỏi cho đại công tử nhà họ Tạ chính là một nữ y.
Thiên tử vì muốn phong công chúa hoà thân mà mất đi một phần lòng dân, đúng lúc nhờ việc này mà có thể bù đắp.
Đó là nguyện vọng của Vệ phu nhân hai mươi năm trước. Đáng tiếc lúc ấy, biên giới xảy ra chiến sự, bà không có thời gian bận tâm.
Hai mươi năm sau, thiên thời, địa lợi, nhân hòa.
Thiên tử triệu ta vào cung, ông cùng Hoàng hậu hỏi ta một số vấn đề.
Ta đối đáp rất lưu loát.
Nhưng để đưa ra quyết định như thế, Thiên tử do dự không dứt, không thể lập tức quyết định.
Ngay lúc này, Tạ Quý phi bỗng nhiên vặn hỏi: "Muốn như nam nhân, cũng phải xem ngươi có tài cán hay không!"
"Ngươi có biết cưỡi ngựa không?"
Xung quanh bỗng lặng im một khắc.
Thiên tử chắp tay sau lưng, đánh giá ta.
Ngày xưa, Vệ phu nhân có thể ra chiến trường là vì Vệ Đại tướng quân đột ngột qua đời, bà phải tạm nhận mệnh.
Sau đó càng đánh càng thêm thuận lợi, nhưng suốt nhiều năm vẫn không được phong tước vị tướng quân danh chính ngôn thuận.
Hiện nay, cả kinh thành hầu như không có tiểu thư nào học cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Thế nhưng ta lại biết.
Ta nhìn vào mắt Tạ Diễn trong đám người.
Ta hiểu, đó là do hắn làm vì ta.
Ta bật người lên ngựa, động tác vô cùng nhanh gọn.
Kéo cung…Đúng vào hồng tâm.
Đám đông nổ ra tiếng vỗ tay hoan hô.
Thiên tử cuối cùng gật đầu.
Hạt giống của ngọn lửa đã gieo xuống.
Ta muốn mọi người biết giá trị của nữ nhân không phải chỉ là hôn nhân!
Ta mất năm năm để hiểu rõ điều này. Ở những nơi ta không nhìn thấy, vẫn có vô số nữ tử chìm đắm trong sự đau khổ vì bị hủy hôn.
Ta muốn thắp sáng ngọn đèn cho những nữ tử trong thế gian này.
Ta rời khỏi cửa cung, Vệ Liệu Nguyên đang đợi ta ở gần đó.
Hắn bị ta đẩy đi, lúc này mới quay lại.
Ta sợ nhìn thấy hắn sẽ lo lắng. Cũng sợ hắn thấy bộ dạng thất bại của ta.
Không biết từ lúc nào, hắn đã vào trong trái tim ta.
May mà, kết cục rất tốt.
Gió xuân thổi qua mặt, thiếu niên lang chạy về phía ta, hắn ôm quyền, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Mạt tướng xin chúc mừng Hạ đại nhân chiến thắng trở về."
Ta cùng Vệ Liệu Nguyên nắm tay rời đi.
Không nhìn thấy trong góc nhỏ không xa, có một người đã đứng nhìn rất lâu.
---
13
Ta đã chuyển khỏi nhà họ Hạ.
Phụ thân muốn quở trách ta đi ngược lại quy củ, nhưng ý chỉ đã từ Thiên tử ban xuống.
Kế mẫu vẻ mặt phức tạp, cuối cùng vẫn không nói lời nào.
Trong những đồ vật ta mang đi, không biết từ lúc nào, lại có một ít của hồi môn mẫu thân đã chuẩn bị cho ta.
Ta tưởng đã bị chia cắt hết rồi, ai ngờ còn sót lại một ít.
Ngày tháng bận rộn, ta không có thời gian để chú ý đến chuyện khác.
Không biết từ khi nào, cặp phu thê ân ái nhà họ Tạ không còn cùng xuất hiện trước mắt mọi người.
Có người đồn rằng, Đài Hoa không thể sinh con, bị Tạ Diễn ghét bỏ.
Ta nghĩ Tạ Diễn không phải loại người như thế.
Một đêm nọ, hạ nhân báo có đại công tử nhà họ Tạ cầu kiến.