TRI Ý RỰC RỠ

Chương 10

14

Trước khi thành thân cùng Vệ Liệu Nguyên, ta đã lập nữ hộ, mọi vinh quang đều không liên can đến nhà họ Hạ.

 

Trước đây, ta yêu cầu Vệ Liệu Nguyên giữ kín chuyện hôn sự, chỉ vì không muốn người đời nghĩ rằng ta dựa vào quan hệ với Vệ phu nhân mà được trọng dụng.

Thiên hạ dị nghị.

 

Còn việc báo cho phụ thân biết, là để ông ấy nhận ra giá trị của ta, thuận tiện cho hành sự sau này.

 

Nay đại cục đã định. Ta vào triều làm quan, nửa năm sau cùng Vệ Liệu Nguyên kết thành phu thê.

 

Đêm hoa chúc. Ta gặp lại Tạ Diễn, người đã lâu không thấy.

 

Tựa hồ kể từ lần ghé thăm trong đêm khuya ấy, hắn đã cáo ốm, không xuất hiện trước người đời nữa.

 

Đài Hoa vẫn là phu nhân của Tạ Diễn. Chỉ là khi đi lại bên ngoài, dường như không còn dáng vẻ cao cao tại thượng như trước.

 

Tạ Diễn tựa như đã say rượu, trên mặt ánh lên sắc đỏ của men say.

 

"Nàng vốn dĩ nên gả cho ta..."

 

Hắn nhìn ta chằm chằm, nói.

 

Sắc mặt của Đài Hoa lập tức trở nên khó coi. Ánh mắt của những người đến xem náo nhiệt xung quanh đổ dồn về phía nàng ta, khiến nàng ta hận không thể giấu mình đi.

 

Sau đó, Tạ Diễn bị Vệ Liệu Nguyên ném ra ngoài.

 

Đêm ấy, Vệ Liệu Nguyên và ta lén chạy ra ngoài. Hắn dắt đến một con ngựa bộ lông trắng như ánh trăng, lấn át đi cả nghìn vạn tinh tú.

 

Đây là bảo mã hắn tặng ta.

Ta cùng hắn cưỡi ngựa, phóng đi như bay.

 

Chúng ta chạy về ngôi chùa trên núi, nơi đã từng kết duyên, băng qua suối nguồn, thảo nguyên.

Ta sảng khoái cười lớn thể hiện niềm vui trong lòng.

 

Nếu ngày ấy, ta thực sự gả cho Tạ Diễn e rằng sẽ chẳng còn ai cùng ta cưỡi ngựa nữa.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận