TRI Ý RỰC RỠ

Chương 4

6

 

Lần đầu gặp Vệ Liệu Nguyên là khi hắn đến bắt một đám cường đạo lẩn trốn trong chùa.  

 

Đuốc cháy sáng rực. Tiếng áo giáp của binh lính va chạm, lưỡi kiếm rút ra khỏi vỏ.

 

Nhưng binh lính không thể tiến vào.  

 

Cường đạo bắt tất cả ni cô trong chùa làm con tin. Một ni cô lớn tuổi trong chùa đẩy ta lên trước, khiến ta lảo đảo suýt ngã.  

 

Một nữ tử bị gia tộc bỏ rơi, không có bất kỳ chỗ dựa nào, đến đây càng bị mọi người ghét bỏ, nhưng bọn cường đạo lại không để mắt đến ta.  

 

Hắn ta túm lấy một tiểu ni cô chỉ bảy tám tuổi. Vị ni cô già vừa rồi còn đẩy ta lại lao tới ôm chân tên cường đạo van xin.  

 

Tên cường đạo một cước đá bà ra, rồi còn giáng cho tiểu ni cô một bạt tai.  

 

“Còn khóc, ta sẽ xử ngươi đầu tiên!”

 

Ta bước lên trước nói: “Đại hiệp, không bằng để ta thế chỗ cho đứa bé này?” 

 

Tên cường đạo sững lại, ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy ta, nhưng nhanh chóng trở nên cảnh giác không nói gì.  

 

“Ta vốn là tiểu thư của nhà họ Hạ ở kinh thành, đang tạm thời lưu lại chùa để cầu phúc cho trưởng bối trong nhà.”  

 

“Ta yếu ớt trói gà không chặt, nghe lời hơn đứa bé kia, còn có giá trị hơn nó.” 

 

Tên cường đạo xuất thân nơi bùn đất, nào hiểu mấy chuyện lắt léo, khuôn phép nội các của gia tộc lớn ở kinh thành, chỉ nghĩ rằng ta là đại tiểu thư.  

 

Ta từ từ thuyết phục, vẻ mặt ni cô già phức tạp.

  

Cuối cùng, tên cường đạo bị ta lay chuyển, ném tiểu ni cô ra, quay sang túm lấy ta.  

 

Ngay khoảnh khắc ấy, ta nghe được tiếng gió rít qua. 

 

“Cúi xuống!”  

 

Ta biết, đó là âm thanh của mũi tên rẽ gió.  

 

Ta đã nghe vô số lần, theo bản năng tránh sang một bên.  

 

Ngay sau đó, đầu lĩnh cường đạo ngã xuống đất.  

Ta nhìn theo, bắt gặp ánh mắt của một người đứng trên cây.  

 

Bóng xanh lay động theo gió, mái tóc đen bay bay.  

Đó là một thiếu niên tướng quân đang giương cung.  

 

Binh lính ngoài miếu ào ào xông vào, cường đạo bị bắt hết.  

 

Thiếu niên tướng quân bước về phía ta. Giữa lông mày hắn là sự lạnh lùng quyết liệt không hợp với tuổi, còn lẫn chút sát khí.  

 

“Tiểu thư nhà họ Hạ?”  

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận