TRI Ý RỰC RỠ

Chương 2

3

 

Xuân qua thu đến.  

 

Ta gánh nước, bước qua bậc đá xanh. Mấy ngày trước, trên núi có trận mưa lớn, rêu xanh lại mọc ra. 

Chân ta trượt một cái, suýt nữa đã ngã nhào. May sao, vết chai sạn trên tay đủ nhiều, bám lấy dây thừng bên đường.  

 

Năm năm qua chẳng trôi qua uổng phí, ta sớm đã tích lũy kinh nghiệm. Nếu mẫu thân ta biết có ngày hôm nay, liệu có hối hận vì đã để ta định hôn sự với Tạ Diễn?  

 

Ta không muốn bà dưới suối vàng vẫn chẳng thể yên lòng.  Vậy nên, năm năm qua, từng ngày một, ta đều cố gắng không để bản thân đau lòng.

  

Chỉ là, trong miệng những khách hành hương từ núi xuống, khi nghe được cái tên quen thuộc ấy, ta vẫn thoáng ngẩn ngơ. 

 

Câu chuyện về vị công tử thế gia vì cưới một nữ tử bình dân mà không tiếc nghịch ý gia tộc, được lưu truyền rộng rãi.  

 

Nhiều người cảm thán, nhà họ Tạ có một kẻ si tình. Không ai nhớ đến vị hôn thê ban đầu.  

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận