TRI Ý RỰC RỠ

Chương 8

10

 

Ta thản nhiên dời ánh mắt đi. 

 

Trước mặt mọi người, ta và Vệ Liệu Nguyên vẫn giữ dáng vẻ không thân quen.

 

Hắn như vô tình bước đến bên cạnh ta, bàn tay giấu trong tay áo lặng lẽ móc lấy tay ta.

 

Đột nhiên ta có một loại cảm giác thích thú bí ẩn. Chỉ trong chốc lát, hắn đã lén lút kéo ta đến phía sau giả sơn.

 

Hắn ôm hờ lấy ta, ngửi khắp nơi, giống như một con ch.ó trong xuân kỳ.

 

"A đệ trong lòng bứt rứt, mong tỷ tỷ nhẫn nhịn một chút."

 

Chưa được bao lâu, bên ngoài bỗng có người đến.

Một giọng nữ quen thuộc vang lên, trong lời nói mang theo chút vội vàng:

 

"Thuốc này thực sự có hiệu quả chứ?"

 

Ta đưa mắt nhìn qua khe núi nhỏ.

 

Không ngờ lại là Đài Hoa.

Người còn lại là một nữ tử ta từng gặp hai lần.

 

Là tiểu thiếp thứ mười tám của một vị quan nào đó.

Ta mơ hồ nhớ rằng, hình như nàng ta không phải xuất thân từ gia đình trong sạch.

 

Nàng ta nhét một bình sứ nhỏ vào tay Đài Hoa, cười nói:

 

"Phu nhân cứ yên tâm, thuốc này đảm bảo khiến phu quân của người muốn ngưng mà không được!”

 

Đài Hoa trừng mắt nhìn nàng ta, nàng ta vội vàng lấy tay bịt miệng.

 

Hai người hấp tấp rời đi.

Ta ngoảnh lại, đã bắt gặp ánh mắt đầy vẻ cười trên nỗi đau của người khác của Vệ Liệu Nguyên.

 

Hắn ẩn ý nói: "Thì ra Tạ Diễn không được."

 

Ta lại cảm thấy không hẳn như thế. Theo như ta biết, nhà họ Tạ có nô tỳ chuyên dạy chuyện phòng the.

 

Khi xưa, ta từng là vị hôn thê của Tạ Diễn nên có nghe qua ít nhiều.

 

Nếu Tạ Diễn thật sự bất lực, mấy năm nay chắc chắn đã rò rỉ lời đồn.

 

Chỉ là, hắn và Đài Hoa đã thành thân năm năm, nhưng vẫn chưa có một mụn con, quả thực rất lạ.

 

Quay lại yến tịch thì thấy một người mặc trường sam đang đứng đó, chính là đương sự trong câu chuyện ban nãy.

 

Đài Hoa dựa sát vào hắn.

Vẫn là dáng vẻ ân ái như vậy.

 

Thế nhưng lần này, không biết chỗ nào có chút kỳ quái.

Ngón tay ta bị ai đó bóp nhẹ.

 

Ta quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt không mấy vui vẻ của Vệ Liệu Nguyên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận