Tiểu Sứ Giả Trên Sa Mạc

Chương 6

Lưu Diên nghe ta trả lời, gật đầu hài lòng: "Đúng rồi. Vậy còn nữa, ngươi có biết biển hiệu ở Đôn Châu thành có ý nghĩa gì không?"

 

Ta lắc đầu. Suy nghĩ một chút, mỗi lần đến Đôn Châu, ta hình như chỉ qua loa, chẳng chú ý gì nhiều, ngoài việc xem náo nhiệt thì hình như chẳng có ấn tượng gì sâu sắc.

 

Lưu Diên cười lớn: "Y Y, ngươi xem, mặc dù lớn lên ở Tây Bắc, nhưng những điều ngươi biết còn ít hơn ta, một người ngoài nhiều."

 

Buổi chiều hôm đó, Lưu tiên sinh kể cho ta nghe về lịch sử vài trăm năm của Đôn Châu. Trong đó có chiến tranh, thịnh vượng, hoàng kim, nhưng cũng có cả bi thương. Ta nghe mà mê mẩn, đến khi ông ngừng lại, ta còn cầu xin ông kể thêm.

 

Lưu Diên uống một ngụm trà, nhìn ta nói: "Y Y, chúng ta không phải đang trò chuyện sao? Mà cả buổi chiều này, đều là ta nói,  sao ngươi lại chẳng kể gì cho ta nghe vậy?"

 

Ta không biết phải đáp lại thế nào. Dù ta đã rong ruổi nhiều năm trong sa mạc, nhưng nếu thực sự phải kể về câu chuyện của nơi đó, ta lại chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.

 

Lưu Diên đứng dậy, nụ cười sâu xa: "Văn thơ, ca dao, luận bàn chuyện xưa nay, ta đều có thể nói suốt cả ngày với ngươi. Nhưng Y Y, ngươi lại có thể trò chuyện với ta về cái gì đây?"

 

Ta đột nhiên cảm thấy một chút buồn bã.

 

Nếu không đọc thêm sách, ngay cả việc trò chuyện với những người như Lưu tiên sinh, ta cũng không xứng đáng.

 

17

 

Ta rất thích Lưu tiên sinh.

 

Mỗi buổi chiều, đến giờ hẹn tại Tòng Văn Quán, trở thành thời điểm mà ta mong đợi nhất trong ngày.

 

Sau này, Tiêu Dư An mới kể cho ta biết, Lưu tiên sinh là Bá Viễn Hầu của Đại Tấn, cũng là người đầu tiên của triều Tấn đi sứ Tây Vực.

 

Hai mươi sáu năm trước, Lưu Diên dẫn đoàn đi sứ Tây Vực, nhưng trên đường về đã bị người Đột Quyết bắt cóc, và mãi tám năm sau mới trở lại.

 

Mười tám năm trước, Lưu Diên liều c.h.ế.t trốn về Trường An, mang theo tin tức về Tây Vực.

 

Mười sáu năm trước, tiên hoàng, hoàng đế Cảnh Nhân xuất quân tuyên chiến với Đột Quyết, đẩy lùi họ ra khỏi khu vực sông Hoài, và từ đó, khu vực Hoài Tây trở thành một phần lãnh thổ của đất Hán.

 

Sau đó, trong vài năm tiếp theo, triều Tấn và các quốc gia Tây Vực đã mở ra những tuyến đường giao thương, trao đổi hàng hóa. Với sự phát triển của Đôn Châu nằm ở biên giới Tây Bắc, nơi này ngày càng phồn thịnh.

 

Sáu năm trước, sứ giả của Vương quốc Ưu Sơn từ Tây Vực vượt nghìn dặm đến Trường An, xin Hoàng đế Cảnh Nhân gả một công chúa để kết thân. Hoàng đế Cảnh Nhân đã vì quốc sự ổn định mà gả Chiêu Ninh công chúa cho Ưu Sơn Vương.

 

Bốn năm trước, người Đột Quyết lại quay lại, tiêu diệt Ưu Sơn, và một lần nữa chiếm đóng vùng đất phía Tây Đôn Châu. Ưu Sơn Vương tử trận, triều Tấn lại một lần nữa mất liên lạc với Tây Vực, Chiêu Ninh công chúa cũng không còn tin tức.

 

Một năm trước, Tiêu Dư An sai Lâm Bạch Vũ thăm dò người Đột Quyết, nhưng lần này không may, quân đội bị lạc giữa sa mạc, Lâm Bạch Vũ không gặp được bóng dáng người Đột Quyết, mà lại gặp ta.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận