Sống Lại Một Đời, Ta Tuyệt Đối Không Nuôi Con Kẻ Khác
Chương 3
Trương Uyển Uyển cười rạng rỡ, đón lấy lò sưởi tay từ Tiết Tuân, rồi quay sang hỏi ta:
"Tỷ tỷ chẳng phải vừa nói mệt, muốn nghỉ ngơi một lát sao? Sao lại đột nhiên đòi về nhà mẹ đẻ?”
"Tỷ cũng nên chú ý đến sức khỏe của mình, sao có thể nói đi là đi? Nếu để người khác biết, sẽ nghĩ tỷ và Tuân ca ca cãi nhauđấy."
Ta nhắm mắt, không muốn nhìn thêm hai khuôn mặt khiến người ta ghê tởm này.
Đời trước ta thật ngốc nghếch, Tiết Tuân đối xử với Trương Uyển Uyển ân cần như thế, bao nhiêu chi tiết nhỏ nhặt cũng bị ta bỏ qua chỉ vì một câu "tình như huynh muội."
Dù có thân thiết đến mức nào, nữ nhân mang thai ấy cũng không thể quan trọng hơn việc thê tử đang mang cốt nhục của mình, đúng không?
Còn Trương Uyển Uyển, lời nói bóng gió đều ám chỉ ta sai trái, bộ dạng như chủ nhân thực sự của Tiết phủ, khiến ta căm ghét vô cùng.
Ta chỉ hận không thể lao lên, cho mỗi người một cái tát để trút giận!
Ta quay đầu đi, không muốn đối diện với bọn chúng, chỉ mong phụ thân nhanh chóng đến Tiết phủ.
Nhưng không biết có phải do quá tức giận hay không, bụng ta đột nhiên quặn đau dữ dội.
Cơn đau khiến ta phải siết chặt lấy áo, rồi cảm nhận được một dòng nước ấm chảy dọc xuống chân.
Hỏng rồi, nước ối đã vỡ.
Sao lại sớm hơn kiếp trước cả một canh giờ?!
Người đầu tiên phát hiện ra sự khác thường là Trương Uyển Uyển. Nàng ta kích động đứng bật dậy, túm lấy tay áo của Tiết Tuân:
"Tuân ca ca, tỷ tỷ… tỷ tỷ vỡ nước ối rồi!"
Ta nhìn hai người họ trao nhau ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó hớn hở bước về phía ta.
Tiết Tuân nhanh chóng phất tay, lớn tiếng sai người:
"Mau đi gọi bà đỡ đến! Nhanh đỡ phu nhân lên giường!"
Ta cố gắng đẩy lùi đám hạ nhân bên cạnh hắn, ra sức phản kháng:
"Không! Ta không muốn sinh ở đây… Ta muốn trở về Diệpphủ!"
Tiết Tuân tức giận nắm lấy tay ta, quát lớn:
"Thật là hồ đồ! Vân Phù, hôm nay sao nàng lại không biết điều như vậy? Nàng sắp làm mẹ rồi đấy!”
"Mau lên giường nằm ngay!"
Thấy ta vẫn giãy giụa, hắn giáng thẳng một cái tát lên mặt ta.
Ta c.h.ế.t lặng.
Khuôn mặt hắn méo mó vì giận dữ, giọng nói đầy vẻ uy hiếp:
"Diệp Vân Phù, nàng đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Xem ra ta quá chiều chuộng nàng rồi, nên nàng mới dám làm loạn vào lúc quan trọng thế này! Đây là con của Tiết gia, không sinh ở Tiết phủ thì còn sinh ở đâu?!"