Nữ Đồ Tể Đại Hoa

Chương 3

Chẳng mấy chốc, Tạ Diệu Nghi đã ăn ngấu nghiến, hết liền hai bát cơm.

Phát hiện ánh mắt ta đang nhìn, nó lập tức buông đũa, hai má đỏ bừng, trông đầy vẻ ngượng ngùng.

Ta thu lại ánh mắt, lấy một đôi đũa mới, gắp thêm thức ăn cho nó:

“Từ kinh thành đến đây mất hai canh giờ, con lại đứng cả ngày, ăn nhiều một chút cũng chẳng sao.”

“Huống chi, đồ ăn thừa ngày mai đều phải đổ đi, thật lãng phí.”

Đôi mắt Tạ Diệu Nghi đỏ hoe, một hồi lâu, nó mới khẽ đáp lại: “Vâng.”

Đúng là một đứa trẻ ngốc nghếch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận