NÀNG CÔNG CHÚA LỰC ĐIỀN

CHƯƠNG 24

Khi nhìn thấy Hàn Cửu Hy, hắn vẫn thanh dật xuất trần như vậy.

Ta thật sự không nỡ.

Ta chắn trước mặt tam ca.

Tam ca nói: “Muội muội, đừng làm khó ca ca, ca ca cũng không muốn, vốn dĩ có thể không dẫn muội tới, ta có thể không nói cho muội biết, chính là muốn để hai người trước khi c.h.ế.t nói với nhau vài câu, mới phá lệ, để phụ hoàng biết được, không tránh khỏi bị mắng một trận. Ca ca đã cố gắng hết sức rồi, muội muội, người không thể chống lại trời, cũng không thể chống lại mệnh.”

Ta nước mắt tuôn rơi.

Ta đối với Hàn Cửu Hy không phải là tình cảm nam nữ, nhưng nghĩ tới hắn cứ như vậy mà chết, trong lòng ta thật sự rất khó chịu.

Hàn Cửu Hy khẽ nói: “Cuộc đời có một tri kỷ là đủ, thân phận thấp hèn, có thể được công chúa thương tiếc, đã mãn nguyện, c.h.ế.t cũng không hối tiếc.”

Ta rơi lệ nói với hắn: “Biểu ca, để ta gọi chàng một tiếng biểu ca, ta chưa từng gặp chàng mấy lần, cũng chưa từng giúp đỡ chàng chuyện gì.”

Hàn Cửu Hy nói: “Công chúa đã giúp ta rất nhiều, kiếp này quen biết công chúa, chính là may mắn của ta, sao lại nói chưa từng giúp đỡ chứ. Sau khi ta chết, công chúa hãy thu thập những bản thảo ta đã chỉnh lý biên soạn lại, đây chính là tâm nguyện cuối cùng của Cửu Hy.”

Ánh mắt của hắn thản nhiên mà ôn hòa, dường như đối với việc ngày này tới đã sớm có chuẩn bị.

Nếu hắn không bị tật ở chân, chắc chắn sẽ là một người rất tỏa sáng, cho nên mẹ của hắn nói hắn là Đại Quang Minh Sứ.

Ta nói với tam ca: “Để muội muội đưa chàng tới Lan Bình, muội sẽ viết thư cho phụ hoàng, ngài ấy sẽ đồng ý, Liên Hoa cũng sẽ đồng ý. Bây giờ muội muội ở Nam cảnh có đủ uy vọng, đối với phụ hoàng cũng đã có chút vốn liếng để mặc cả. Muội muốn che chở cho một người, tận lực thử một lần vẫn có thể.”

Tam ca do dự.

Huynh ấy cũng không muốn tự tay g.i.ế.c một nhân vật như vậy.

Trong trời đất không nên không dung chứa nổi một Hàn Cửu Hy, nếu không cũng thật là bất công.

Hàn Cửu Hy nói: “Công chúa, c.h.ế.t không phải là chuyện xấu, sống mới là bi thương vô tận. Cửu Hy rất vui khi được công chúa rủ lòng thương, nhưng không muốn sống dưới sự đồng tình của công chúa. Tam hoàng tử và công chúa đích thân tiễn Cửu Hy, đã rất vinh dự rồi.”

Tam ca ngửa mặt lên trời thở dài: “Muội muội, ta hiểu ý của hắn rồi, để hắn ra đi một cách vinh dự đi, muội để hắn sống dưới sự che chở của muội, hắn sẽ rất đau lòng.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận