NÀNG CÔNG CHÚA LỰC ĐIỀN
CHƯƠNG 12
Tám
Phụ hoàng đều bị kinh ngạc. Nếu theo lời Tụng Liên Hoa, vậy ta không phải đi hòa thân, ta là đại diện cho Đại Kỳ thống trị Lan Bình. Phụ hoàng hiển nhiên bị tấm lòng thành quá lớn này làm cảm động. Người lúc đó liền nói: "Nữ nhi Linh Lung của ta cùng Lan Bình Vương thế tử rất xứng đôi, thật là duyên trời tác hợp." Lời của thiên tử đều là kim khẩu ngọc ngôn, cứ như vậy đem ta gả đi.
Tần Dược Phong gần đây vừa được thăng làm tam phẩm Vân Huy tướng quân, mọi người đều cho rằng đây là tín hiệu, phụ hoàng sẽ đem ta giáng xuống làm quận chúa gả cho hắn. Thậm chí có người chạy đi hỏi ông ngoại, có hài lòng với đứa cháu rể này không. Ông ngoại nói bất luận là ai, đánh với ông ấy một trận, thắng thì hài lòng. Ai cũng không ngờ, giữa đường lại nhảy ra một Lan Bình Vương thế tử cứ như vậy đem ta đi. Tần Dược Phong cũng có mặt trong yến tiệc, cách ta hơi xa, ta không biết hắn có biểu cảm gì.
Tĩnh Nhã hóng hớt nói với ta: "Sắc mặt của Tần tiểu tướng quân giống như ăn phải phân chó." Ta thật sự chịu không nổi: "Tĩnh Nhã à Tĩnh Nhã, ta biết muội thấy hả giận, nhưng lời này của muội cũng thô tục quá rồi, cũng không sợ mẫu phi của muội nghe thấy trách phạt muội." Tĩnh Nhã nói: "Mẫu phi nói hắn như ăn ba cân phân vậy." Lư phi thật là yêu thương nữ nhi, Tần tiểu tướng quân không những phải ăn phân, còn phải ăn ba cân, cũng không sợ c.h.ế.t no hắn. Thảo nào mẫu phi gọi nàng ta là Tiểu Hồ Lô Chủy Tử, lòng dạ cũng hẹp hòi quá rồi.
Mẫu phi có chút hoảng hốt. Lan Bình cách kinh thành rất xa, ta gả qua đó thì cùng mẫu phi chính là trời nam đất bắc. Ta bỗng nhiên cảm thấy làm nữ vương cũng không tốt lắm, nếu tùy tiện tìm một công tử trong kinh thành gả đi, mặc kệ hắn là mèo hay chó, ít nhất ta có thể tùy thời vào cung thăm mẫu phi. Nhưng mà mẫu phi nói: "Nếu con chỉ có chút tiền đồ này, ta thật uổng công sinh dưỡng con rồi."
Ta còn có chút lo lắng, trong yến tiệc ta ngồi, thế tử kia sợ là không biết ta là một dạ xoa đâu? Mẫu phi cho gọi hắn vào cung gặp mặt. Mẹ vợ muốn gặp con rể, đây là chuyện thường tình. Lúc Tụng Liên Hoa đến, ta cố ý đứng lên ưỡn thẳng lưng, để hắn nhìn xem ta cao bao nhiêu. Hắn nhìn thấy ta, đôi mắt cười cong cong, cúi người chào ta: "Công chúa vẫn đáng yêu như vậy." Tụng Liên Hoa thấp hơn ta một chút, không đáng kể, trông hắn rất cân đối.