NÀNG CÔNG CHÚA LỰC ĐIỀN

CHƯƠNG 18

12

Hàn hầu gia đời trước nhìn đồ vật chúng ta lục ra được, ngồi phịch xuống đất.

Hắn lẩm bẩm: "Xong rồi, xong hết rồi."

Hàn Cửu Húc bị trói gô dẫn về quận nha, chờ đợi hắn là đại hình tra tấn.

Tên vô dụng này vừa vào đại lao đã sợ són ra quần, hỏi gì nói nấy, dập đầu xuống đất như giã gạo.

Ta thắc mắc: "Chỉ cái thứ này, mà là Đại Quang Minh Sứ?"

Khi tế tự Văn Miếu, cả nhà Hàn hầu gia đời trước đều được mời đến.

Mặc dù bọn họ khá chật vật rời khỏi kinh thành, nhưng trở về Khúc Uy vẫn là vọng tộc, dù sao từng là tam đại liệt hầu.

Hỏi Hàn Cửu Húc hắn làm sao liên lạc được với giáo phái?

Hắn nói là bà chủ kỹ viện lôi kéo hắn tin theo.

Trở về Khúc Uy, hắn chán nản thất vọng, đi dạo kỹ viện trở thành niềm an ủi tinh thần của hắn.

Bà chủ kỹ viện nhân cơ hội giới thiệu cho hắn Hồng Điểu nương nương, nói có thể thực hiện nguyện vọng của hắn.

Hàn Cửu Húc trong lòng vô cùng hận ta, muốn ta gặp xui xẻo, muốn ta chết.

Hắn mỗi ngày ở trong phòng niệm 《Nam Hỏa Chân Kinh》, còn dùng hình nhân nguyền rủa ta.

Nhờ cách này, tinh thần hắn được an ủi, vì vậy trở thành tín đồ trung thành.

Vấn đề là, hắn nói hắn không biết Đại Quang Minh Sứ là gì.

Hắn chỉ là một tín đồ bình thường, vì tham gia nghi thức, mua Thái Dương Bàn, oa Đấu Chén các loại, tốn không ít tiền.

Vì hắn tiêu xài nhiều, cha hắn còn tưởng hắn ra ngoài đánh bạc lớn, đóng cửa đánh hắn một trận.

Còn về Đại Quang Minh Sứ, hắn thật sự không hề nghe nói qua.

Từ trong nội tâm, chúng ta đều tin hắn nói thật, thứ đồ bỏ đi như hắn, đáng để Nam Nhất  chú ý sao?

Nhưng hắn lại rất đáng nghi, tên hắn có chữ Húc, quẻ Tấn chẳng phải có ý nghĩa mặt trời mọc sao?

Không còn cách nào khác, đành phải dùng chút trọng hình với hắn, hắn kêu la thảm thiết như heo bị chọc tiết.

Nhưng hỏi đến Đại Quang Minh Sứ, hắn thật sự không nói ra được gì.

Cuối cùng, tên xui xẻo Hàn Cửu Húc thậm chí còn nói:

"Nếu nhất định nói ta là Quang Minh Sứ gì đó, vậy ta nhận, nhưng ta trước mắt tối đen như mực, quang minh cái gì, cho ta c.h.ế.t quách đi cho rồi!"

Đã như vậy, dù có băm hắn ra thành trăm mảnh, cũng không moi ra được tin tức hữu ích gì.

Hàn hầu gia đời trước quỳ trước cửa nhà ta và Liên Hoa ở, dập đầu đến chảy máu.

Ta mềm lòng, bàn bạc với tam ca, cho vị Hàn hầu gia này một cơ hội.

Hắn tự tay dùng một chén rượu độc kết liễu sinh mạng nghịch tử.

Còn gạch tên Hàn Cửu Húc ra khỏi gia phả.

Thậm chí hắn còn không thèm nhận xác, trực tiếp bảo ngục tốt mang ra ngoại ô thiêu.

Ta viết một bức thư tay cho phụ hoàng, trình bày rõ ngọn ngành, xin tha cho Hàn gia, tránh liên lụy người vô tội.

Đánh chuột sợ vỡ bình, Hàn Cửu Hy sao phải chịu liên lụy bởi thứ tạp chủng này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận