Mệnh Nghèo

Chương 6

Văn phòng có cửa kính, nên bọn họ đều có thể nhìn thấy tôi.

Bà vợ của ông ta vẫn còn đứng ngoài chửi bới: "Nếu không phải bây giờ pháp luật nghiêm minh, thì mấy năm trước tôi đã cho người xử lý cậu ta rồi, ăn nói hỗn láo như vậy, cậu ta không sợ c.h.ế.t thật à?"

Tôi không để ý đến lời đe dọa của bọn họ, đợi đến khi tất cả mọi người quay trở lại phòng họp, tôi mới lén lấy điện thoại ra báo cảnh sát.

Đương nhiên là tôi biết, nếu tôi báo cảnh sát thì họ chắc chắn sẽ ngăn chặn lão chủ nợ kia ra tay.

Nhưng trước hết, tôi phải bảo toàn được tính mạng của mình đã!

Hơn nữa, với năng lực của lão chủ nợ kia, cho dù hôm nay không làm gì được, thì sau này gia đình ông ta cũng đừng hòng chạy thoát.

Đầu dây bên kia nhanh chóng vang lên giọng của tổng đài viên: "Xin chào, đây là đường dây nóng tiếp nhận báo án, xin hỏi anh cần hỗ trợ gì ạ?"

Tôi vội vàng nói: "Xin chào, tôi muốn báo án. Tôi bị người ta đánh, người đầy máu, làm ơn hãy cử một xe cứu thương đến đây!"

"Anh đang ở đâu?"

Tôi cung cấp địa chỉ công ty cho tổng đài viên, sau đó bắt đầu thao tác trên máy tính của ông ta.

Máy tính của ông chủ tuy có mật khẩu, nhưng vấn đề là vẫn chưa đến giờ tan làm, ông ta chưa tắt máy.

Tôi sao chép đoạn video giám sát lại, đăng lên mạng xã hội, thậm chí còn bỏ tiền ra chạy quảng cáo để tăng lượt xem.

Có lẽ là do vừa rồi đã làm ầm ĩ một trận, nên lần này bọn họ họp rất nhanh.

Khi bọn họ ra khỏi phòng họp, cô con gái rượu đeo cặp sách lên, chỉ tay vào mặt tôi, hung hăng nói: "Đừng để tôi gặp lại anh nữa."

Bạn cần đăng nhập để bình luận