Mệnh Nghèo
Chương 2
Là một nhân viên tài vụ, trong trường hợp chưa được ông chủ ký tên, chuyển tiền cho khách hàng, tôi phạm pháp sao?
Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi phạm pháp rồi.
Nhưng tôi từng học qua trường hợp tương tự, có nhân viên tài vụ chuyển cho kẻ lừa đảo hai trăm bảy mươi sáu vạn, công ty yêu cầu anh ta bồi thường, cuối cùng tòa án cho rằng nhân viên không hề được hưởng lợi, hoàn trả toàn bộ không phù hợp với khả năng chi trả của nhân viên, hơn nữa đơn vị sử dụng lao động khi hưởng lợi cũng phải gánh chịu rủi ro, phán quyết nhân viên chỉ cần hoàn trả cho công ty bốn vạn.
Công ty đó lỗ nặng hai trăm bảy mươi hai vạn.
Còn tôi thì sao?
Trước tiên tôi chuyển hai vạn tiền bồi thường tử vong của người công nhân, sau đó đem toàn bộ một nghìn bốn trăm vạn tiền vốn lưu động của công ty, tất cả đều chuyển vào tài khoản của kẻ lừa đảo.
Tôi biết rõ, vào khoảnh khắc này, công ty đã phá sản rồi.
Chiếc Porsche của ông chủ, túi xách LV của bà chủ, còn có cô tiểu thư đang học trường quý tộc nhà bọn họ... Sau đêm nay, tất cả đều sẽ không còn tồn tại nữa.
Đặc biệt là trong số một nghìn bốn trăm vạn vốn này, có một nửa là vay tư nhân.
Kết cục của ông chủ, nhất định là nhà tan cửa nát!
Tôi đến phòng họp, mọi người đều đã ngồi xuống.
Cuộc họp vừa mới bắt đầu, ông chủ liền liếc nhìn chúng tôi một lượt, lạnh lùng nói: "Họp hành mà người nào cũng đều ủ rũ, xem ra bình thường tôi vẫn còn quá tốt với các cô cậu."
Tôi thở dài ngao ngán, mấy ông chủ tư bản này lúc nào cũng thích nói mấy câu sáo rỗng.
Ông ta suốt ngày bắt chúng tôi tăng ca không lương, có tí cơ hội là lại trừ lương, rốt cuộc ông ta có cái gì tốt đẹp chứ?
Tôi để ý thấy bà chủ và cô con gái rượu cũng đến, tự dưng thấy cuộc họp này có gì đó sai sai.
Nếu ông chủ là một con cáo già, thì cô con gái nhỏ chắc chắn là một con cáo nhỏ.
Cô ta đang học tại một trường quý tộc.
Để tăng cơ hội trúng tuyển, những trường như vậy sẽ miễn học phí cho những học sinh giỏi.
Trong lớp của cô ta có một bạn gái nhà nghèo, nhưng vì thành tích tốt nên được miễn học phí.