Mẹ chồng ngắt lời:
【Không hỏi cô! Cô lúc nào cũng bênh anh trai cô, tôi hỏi chị dâu hai cơ!】
Chị dâu hai nói:
【Vương Phượng làm vậy chắc chắn phải có lý do chứ?】
Mẹ chồng gào lên:
【Còn lý do gì nữa? Nó là dân thành phố, luôn coi thường tôi – bà mẹ chồng quê mùa này!】
Chú hai lên tiếng:
【Chị cả, chị nói thế là không đúng rồi. Nếu Vương Phượng coi thường chị, cô ấy đã không lấy Trần Việt…】
Mẹ chồng:
【Là do con trai tôi ưu tú! Không lấy nó thì ai lấy được cô ta?!】
Chú hai:
【Nếu cô ấy chỉ yêu Trần Việt mà coi thường mẹ chồng, thì sao còn rước chị lên thành phố sống chung?】
Mẹ chồng cười khẩy:
【Là để lợi dụng tôi trông con cho nó!】
Chú hai:
【Vậy bây giờ con cô ấy vẫn còn nhỏ, còn cần trông nom, thì cô ấy vẫn cần chị. Sao lại muốn đuổi chị đi?】
Mẹ chồng:
【Vì nó đã tìm được bà mẹ chồng mới giàu có rồi!】
Chú hai tag tôi và Trần Việt:
【Trần Việt, Vương Phượng, chuyện nhà hai người là sao vậy? Ra giải thích đi.】
Tôi vốn đã chặn thông báo nhóm đó từ lâu.
Vì mẹ chồng mỗi ngày đều spam:
Đưa đón cháu → đăng ảnh: 【Đi đón cháu ngoan của bà đây~】
Nấu ăn → đăng ảnh: 【Trứng xào cà chua, thịt rang, thơm phức nè!】
Trời nắng → 【Nắng muốn c.h.ế.t luôn!】
Trời âm u → 【Thời tiết quái quỷ, chẳng thấy mặt trời!】
Thấy cụ già ngồi xe lăn → 【Chắc là ngày xưa đối xử tệ với vợ, giờ gặp báo ứng rồi.】
Thấy cặp đôi nắm tay → 【Đồ trơ trẽn, dắt díu nhau giữa đường.】
Cô ruột hay chọc ghẹo lại bà.
Tôi thì... chặn luôn cho nhẹ đầu.
Nhưng giờ thấy chú hai tag tên mình, tôi mới lên tiếng:
【Chuyện không lớn đâu. Mẹ Trần Việt bảo là: "Sống với cháu mấy năm rồi thì cũng nên đổi khẩu vị, cưới người mới, tốt nhất là đại gia."
cháu nghĩ, ba anh ấy sống với bà mấy chục năm cũng nên đổi mới tí, nên cháu dẫn một bà đại gia về.
Ai ngờ bà ấy không chịu, vừa khóc vừa chửi, đuổi người ta đi. Rồi quay ra đổ hết tội cho cháu .】
—--------
Cô ruột lập tức mắng mẹ chồng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/me-muon-doi-con-dau-toi-doi-cho-chong-mot-nguoi-me-moi/5.html.]
【Chị cả, Trần Việt là con ruột của chị, Vương Phượng là mẹ ruột cháu nội chị. Chị lại đi tìm bồ cho Trần Việt? Thế thì Vương Phượng tìm bồ cho anh tôi cũng đúng thôi – ăn miếng trả miếng!】
Chú hai cũng nói:
【Chị cả, trước chị gây chuyện với anh tôi thì thôi đi, anh ấy nhịn chị cả đời rồi. Giờ ngay cả con dâu và con trai chị cũng không tha, chị tưởng họ chiều chị hoài chắc?】
Mẹ chồng gào lên:
【Mấy người là một phe, tôi là người ngoài, cả lũ hùa lại bắt nạt tôi! Anh Trần cũng không bênh tôi, mặc cho các người bắt nạt tôi! Tôi thật khổ, lấy chồng vào nhà họ Trần đúng là số khổ!】
Cô ruột đáp:
【Chị nói vậy nghe nổi không? Năm xưa là chị mặt dày đòi cưới anh tôi. Trước cưới thì làm ra vẻ ngoan hiền, cưới xong thì gây rối cả nhà.
Đòi chia nhà phải được 3 phòng lớn, còn muốn chiếm luôn phòng chính giữa. Bố mẹ không cho, chị dọa chết.
Bố mẹ tôi đành nhẫn nhịn, dắt tôi với anh hai ở tạm cái phòng nhỏ xíu. Giờ chị còn nói chị khổ vì cưới vào nhà tôi á?
Phải nói là anh tôi cưới chị mới là xui xẻo thì có!】
Mẹ chồng định kể khổ để được thông cảm, ai ngờ bị cô ruột chặn họng không nói nổi gì nữa.
Bà liền chạy sang nhóm bên ngoại khóc lóc.
Hai cậu và một dì nghe xong, lập tức tag tôi và Trần Việt hỏi:
【Sao lại đuổi mẹ chồng đi?】
Tôi hỏi lại:
【Ai nói tôi đuổi? Có bằng chứng không?】
Mẹ chồng khóc lóc:
【Nó dẫn bồ nhí về tận nhà! Tôi suýt nữa đánh nhau với con nhỏ đó, còn gì nữa mà cãi?】
Tôi đáp:
【Vậy thì tôi có bằng chứng.】
Tôi mở điện thoại, đăng lên đoạn video ngày mẹ chồng gọi video với Trần Việt trong bếp, nói xấu tôi, mà tôi đã ghi âm lại.
—-----
Tôi gửi luôn sang nhóm nhà chồng.
Chú hai và cô ruột càng thêm chỉ trích mẹ chồng.
Còn bên nhà ngoại thì bênh bà:
【Trời ơi, bà ấy chỉ đùa thôi mà.】
【Bà tưởng cô bị bệnh, nên mới tính toán cho chồng con cô thôi.】
【Nếu không bị bệnh thì là hiểu lầm, giải thích rõ là được.】
【Đúng đó, chỉ là hiểu nhầm thôi mà.】
Tôi nói:
【Mấy người nói đúng. Tôi cũng chỉ đùa với bà ấy thôi, vì tưởng bà bị bệnh. Tôi cũng lo nghĩ cho ba chồng và Trần Việt mà.】
Mẹ chồng quát:
【Tôi không bệnh, là cô bệnh! Tôi khỏe mạnh, cô dựa vào đâu mà tìm đàn bà cho chồng tôi?!】
Tôi mỉm cười:
【Nếu bà không bệnh thì là hiểu lầm, giờ giải thích rõ chẳng phải xong rồi sao?】