MẸ KẾ REVIEW

4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng quát của Thành Trung khiến không khí trong quán như đông đặc lại. Mọi tiếng xì xụp, nói cười im bặt. Chỉ còn lại sự căng thẳng bao trùm. Ông Ba Hưng vội vàng đưa tay cản con trai lại. "Trung, bình tĩnh! Khách hàng có quyền nhận xét, con đừng nóng."

 

"Nhận xét cái kiểu này mà ba cũng bênh được à?" Thành Trung gạt tay cha ra, ánh mắt long sòng sọc nhìn thẳng vào mẹ kế tôi. "Bà chê bai thì cũng phải có chừng mực chứ! Bà đến đây, không phải để ăn, mà là để phá đúng không? Mấy cái thứ reviewer rác rưởi như bà, tôi lạ gì!"

 

Mẹ kế tôi, thay vì tỏ ra e sợ, lại nhếch mép cười khẩy. Sự thách thức trong mắt Thành Trung dường như càng kích thích bà. "Ồ, thì ra là con trai ông chủ. Cũng không có giáo dục gì mấy nhỉ? Bố thì nói một đằng, con thì sừng sộ một nẻo. Bảo sao quán làm ăn ngày càng đi xuống."

 

"Bà im mồm đi!" Thành Trung gầm lên, định lao tới. Vài người khách ngồi gần đó vội đứng dậy can ngăn. Tiếng bàn ghế xô lệch loảng xoảng. Tôi đứng c.h.ế.t trân, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Ước gì tôi có thể tàng hình ngay lúc này.

 

"Các người làm cái gì vậy? Muốn hành hung người ta giữa ban ngày ban mặt hả?" Mẹ kế tôi vẫn không chịu thua, giọng càng lúc càng oang oảng. "Để tôi quay lại hết cái thái độ côn đồ này của các người cho cả thiên hạ cùng xem. Quán phở nổi tiếng mà đối xử với khách hàng như thế này đây!" Bà ta giơ điện thoại lên, cố tình chĩa thẳng vào mặt Thành Trung.

 

"ĐM, mày thách tao à?" Thành Trung nghiến răng, vùng ra khỏi những người đang giữ anh ta. Anh ta giật phắt chiếc điện thoại trên tay mẹ kế tôi, ném mạnh xuống đất. Chiếc điện thoại đắt tiền vỡ tan tành.

 

"Á!" Mẹ kế tôi hét lên một tiếng thất thanh, mặt tái mét. "Điện thoại của tôi! Thằng khốn nạn! Mày dám… mày dám đập điện thoại của tao!"

 

Sự việc đã hoàn toàn vượt ra khỏi tầm kiểm soát. Ông Ba Hưng mặt mày tái mét, cố gắng kéo Thành Trung ra xa. "Trung! Con làm cái gì vậy hả? Dừng lại ngay!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-ke-review/4.html.]

 

Nhưng Thành Trung lúc này như con thú bị dồn vào đường cùng, chẳng còn nghe thấy gì nữa. "Tao không chỉ đập điện thoại đâu, tao còn muốn đập nát cái mồm thối của mày nữa! Suốt ngày đi gieo rắc thị phi, phá hoại miếng cơm manh áo của người khác. Loại như mày không đáng sống!"

 

Một vài người khách, có lẽ là khách quen và yêu mến quán Bếp Nhà An, cũng bắt đầu lên tiếng ủng hộ Thành Trung. "Đúng đó! Bà này quá đáng lắm rồi!" "Review cái kiểu gì mà toàn chửi bới, dìm hàng người ta!" "Cho nó một bài học đi anh Trung ơi!"

 

Không khí trong quán trở nên hỗn loạn. Tiếng la hét, tiếng chửi bới, tiếng đồ đạc đổ vỡ. Tôi thấy mẹ kế tôi lùi lại, ánh mắt bắt đầu lộ rõ vẻ hoảng sợ. Lần đầu tiên, tôi thấy bà ta sợ hãi. Cái vẻ tự tin, trịch thượng thường ngày đã biến mất, thay vào đó là sự yếu đuối và hoang mang.

 

"Cứu… cứu tôi với!" Bà lắp bắp, nhìn quanh tìm sự giúp đỡ, nhưng đáp lại chỉ là những ánh mắt lạnh lùng, thậm chí là hả hê.

 

"Ba, ba gọi công an đi ba!" Tôi run rẩy nói với ông Ba Hưng, giọng lạc đi.

 

Ông Ba Hưng luống cuống rút điện thoại, nhưng có vẻ như ông cũng đang rất bối rối. Trong lúc đó, vài người khách quá khích đã xông vào, đẩy mẹ kế tôi ngã dúi dụi xuống sàn. Bà ta la hét trong tuyệt vọng.

 

"Dừng lại! Mọi người dừng lại đi!" Ông Ba Hưng hét lên, cố gắng chen vào đám đông. Nhưng sức ông làm sao cản nổi cơn thịnh nộ đang bùng lên.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận