Thắp hương xong, đang trên đường xuống núi, chúng ta bất ngờ gặp phải thích khách.
Kỳ lạ là bọn chúng chẳng thèm ngó ngàng đến Bùi Hiến, mà đ.â.m thẳng kiếm về phía ta.
Lần này chúng ta không mang theo hộ vệ, mà Thược Dược lại chẳng biết chút võ vẽ nào.
Ta còn chưa kịp phản ứng, Bùi Hiến đã ra tay trước.
Hắn không ngần ngại bại lộ đôi chân lành lặn của mình, cứu ta thoát khỏi lưỡi kiếm của thích khách.
Ta vẫn còn bàng hoàng sợ hãi, Bùi Hiến đã giải quyết xong đám thích khách kia.
Hắn ngồi xuống bên cạnh ta, hỏi: "Ai có thù oán sâu nặng với nàng đến thế, lại muốn lấy mạng nàng?"
Ta nhận bình nước từ tay Thược Dược, tu ừng ực một hơi rồi mới đáp: "Ngoài vị mẹ kế kia của ngươi, thì còn ai vào đây nữa?"
21
Mười mấy năm qua, ta chưa từng gây thù chuốc oán với ai.
Người duy nhất có thù oán với ta chỉ có Chu thị.
Chỉ là một phụ nhân chốn hậu trạch như bà ta, làm sao có thể thuê nổi đám thích khách này?
Bùi Hiến đã cho người đi báo quan.
Trên đường trở về kinh thành, ta quyết định phải nói chuyện rõ ràng với Bùi Hiến một phen.
"Lần đầu gặp chàng, ta đã biết chân chàng không có vấn đề gì. Chàng có biết vì sao ta không hề vạch trần không?" Ta thậm chí còn thay đổi cách xưng hô thường ngày
Bùi Hiến hơi biến sắc: "Ta muốn nghe rõ hơn."
Ta trầm giọng: "Với thân phận con trai trưởng dòng chính của Hầu phủ, dù tiếng tăm có tệ đi nữa, vẫn sẽ có vô số người muốn gả con gái vào Hầu phủ làm vợ cả của chàng.
Kể cả sau này chàng không làm Thế tử, không kế thừa tước vị, việc kết thông gia với Hầu phủ cũng mang lại lợi ích vô vàn cho gia tộc họ. Nhưng cố tình, Chu thị lại chọn cách lừa gả, lừa ta vào đây.
Chú rể từ một Bùi Tranh tài mạo song toàn biến thành một kẻ tàn bạo lại què chân là chàng, người bình thường nào mà không hụt hẫng chứ.
Thêm vào đó Hầu phủ lừa gả trước, thử hỏi sau khi thành hôn, vợ chồng làm sao hòa thuận được?
Mục đích của Chu thị, ta biết, chắc hẳn chàng cũng nhìn ra."
Bùi Hiến như có điều suy nghĩ: "Việc này thì liên quan gì đến chuyện nàng không vạch trần ta?"
Ta gật đầu: "Đương nhiên là có liên quan.
Thủ đoạn của Chu thị không cao tay lắm, nhưng chàng lại bị đồn thổi tiếng xấu như vậy, thậm chí còn phải giả què..."
Ta ngừng một chút, nói: "Ta không tò mò nguyên nhân sâu xa, cũng không muốn dính líu vào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-can-mat-mui-can-nang/chuong-8.html.]
Cho nên dù ngay ngày đại hôn đã nhìn ra Bùi Hiến giả què, ta vẫn vờ như không biết.
"Vậy hôm nay sao nàng lại nói với ta những điều này?" Bùi Hiến hỏi ta.
"Chu thị muốn mạng ta. Dù ta có y thuật, nhưng lại không biết võ công. Chuyện như hôm nay, nếu xảy ra lần nữa, ta chưa chắc đã chống đỡ nổi."
Bùi Hiến im lặng một lúc lâu.
Sau khi xe ngựa vào cổng thành, hắn mới chậm rãi nói: "Chuyện hôm nay, tuyệt đối sẽ không xảy ra lần thứ hai."
22
Vụ thích khách, quan phủ không điều tra ra Chu thị.
Nhưng không biết Bùi Hiến đã nói gì với Hầu gia mà Chu thị bị cấm túc.
Ngay cả Bùi Tranh cũng bị đưa về quê cũ ở Dương Thành.
Để báo đáp Bùi Hiến, ta tự tay bào chế cho hắn một lọ thuốc giải độc.
Ta ngập ngừng nói: "Chân chàng tuy là giả què, nhưng trong người chàng đúng là còn sót lại một ít độc tố. Lọ thuốc giải độc này có thể giải trừ độc tố còn sót lại trong người chàng."
Bùi Hiến nhìn kỹ lọ thuốc ta đưa qua.
Hắn cười khẩy một tiếng: "Nếu ta không giúp nàng xử lý Chu thị, có phải lọ thuốc giải độc này nàng không định đưa cho ta không?"
Ta bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt hắn: "Thuốc giải độc này bào chế rất phiền phức, hơn nữa dạo trước ta còn thiếu một vị thuốc dẫn.
Kể cả chàng không xử lý Chu thị, ta cũng sẽ đưa thuốc giải độc cho chàng."
Thuốc giải độc làm đúng là rất phiền.
Trước đây ta thấy Bùi Hiến rất ngứa mắt, nên dù biết trong người hắn có độc tồn dư, ta cũng làm như không thấy.
Dù sao cũng không c.h.ế.t người.
Cùng lắm chỉ khiến hắn thỉnh thoảng khó chịu một lúc thôi.
Nhưng hôm đó hắn đã cứu ta, nếu ta còn làm ngơ thì đúng là quá vô ơn bạc nghĩa rồi.
Nhưng lời này chắc chắn không thể nói với Bùi Hiến.
Tên này bụng dạ hẹp hòi lắm.
Nếu để hắn biết, khó tránh khỏi lại cà khịa, móc mỉa một hồi.
Nhưng bất ngờ là, Bùi Hiến không dây dưa nhiều về vấn đề này.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hắn nhận lấy lọ thuốc giải độc: "Vài ngày nữa là ngày giỗ của mẹ ta, nếu nàng không bận gì thì đi cùng ta viếng mộ."