KHÔNG CẦN MẶT MŨI, CẦN NÀNG!
CHƯƠNG 1
Ngày thành thân, người bái đường cùng ta lại đổi từ nhị lang thành đại lang.
Cả hai đều là đích tử Hầu phủ, nhưng người đệ đệ là bậc quân tử nho nhã.
Còn người huynh trưởng không chỉ tàn tật hai chân mà tính tình còn cực kỳ tàn bạo.
Hết hy vọng hủy hôn, ta dứt khoát không thèm đóng vai gái ngoan nữa.
Chỉ là nước ở Hầu phủ này lại sâu hơn ta tưởng...
1
Hôm nay là ngày cưới của ta.
Với thân phận là con gái thái y, ta gả vào Hầu phủ.
Mãi đến lúc bái đường, ta mới phát hiện mình bị lừa hôn.
Người xem mắt với ta là đích thứ tử Hầu phủ Bùi Tranh.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nhưng người bái đường cùng ta lại biến thành đích trưởng tử Bùi Hiến.
Hắn không chỉ tàn tật hai chân mà tính tình còn tàn bạo nữa.
Ta vừa bị đẩy vào phòng tân hôn, Bùi phu nhân Chu thị đã cất giọng chán ghét: "Đại công tử tuy thân mang tật nguyền, nhưng cũng là đích trưởng tử của Hầu phủ chúng ta.
Nếu không phải nó bệnh tật, thì với thân phận con gái thái y nhà ngươi, đến tư cách vào Hầu phủ làm thiếp cũng chẳng có."
Ta hít sâu một hơi, giật mạnh khăn trùm đầu xuống:
"Vậy đây chính là lý do Hầu phủ các người lừa hôn sao?"
2
Cha ta là một thái y trong Thái Y Viện.
Xuất thân của mẹ cũng không cao quý gì.
Có thể nói, khoảng cách gần nhất giữa gia đình ta và những bậc quyền quý này chính là lúc cha ta vào cung khám bệnh cho họ.
Nhưng ta không ngờ, một kẻ vô danh như ta lại lọt vào mắt xanh của Hầu phủ.
Danh tiếng của Nhị công tử Hầu phủ Bùi Tranh vang dội khắp kinh thành.
Dù tò mò không biết Bùi gia nhìn trúng điểm nào ở ta.
Nhưng sớm muộn gì cũng phải lấy chồng, gả vào Hầu phủ ít nhất cũng cơm ăn áo mặc không lo, không phải hầu hạ ai.
Vì vậy, ta đã ngầm chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Nhưng ta không ngờ, mối hôn sự này lại chuẩn bị cho Bùi Hiến.
Tiếng tăm của Bùi Hiến ở kinh thành cũng vang dội không kém Bùi Tranh.
Chỉ khác là Bùi Tranh thì nổi danh tốt, còn Bùi Hiến lại mang tiếng xấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-can-mat-mui-can-nang/chuong-1.html.]
Năm năm trước, Bùi Hiến gặp tai nạn nên hai chân tàn phế.
Từ đó, tính tình trở nên vô cùng tàn bạo.
Hầu hết các tiểu thư khuê các đều kính nhi viễn chi.
Chỉ sợ bị hắn để mắt tới thì khác nào nhảy vào hố lửa.
Nhưng Bùi Hiến dù sao cũng là đích trưởng tử Hầu phủ, lại có dung mạo tuấn tú.
Với điều kiện của hắn, muốn cưới vợ cũng không phải chuyện khó.
Ta không ngờ đường đường là Hầu phủ vậy mà lại đi lừa hôn!
3
Chu thị dường như không ngờ ta lại đột ngột vén khăn trùm đầu lên.
Bà ta sững người một lát rồi sa sầm mặt: "Tống Uyển Ninh, ai cho ngươi lá gan dám ăn nói xằng bậy ở Hầu phủ?
Ban đầu khi hai nhà nghị hôn đã nói rõ, người cầu hôn ngươi là đích tử Hầu phủ, Đại công tử là đích trưởng tử Hầu phủ ta, sao lại có chuyện lừa hôn?"
Nói đến đây, bà ta đột nhiên nhếch môi cười: "Ngươi đã bước vào cửa Hầu phủ ta thì phải tuân theo quy củ của Hầu phủ.
Cái kiểu lớn tiếng với mẹ chồng như vừa rồi, sau này nếu còn tái diễn, ta quyết không tha nhẹ nhàng thế này đâu."
Nghe vậy, ta mới hiểu ra, thảo nào lúc trước hai nhà bàn chuyện cưới xin, bà mối chỉ nói là đích tử Hầu phủ chứ chưa bao giờ nói rõ là Nhị công tử.
Chỉ là lúc xem mắt và đưa sính lễ, đều là Bùi Tranh đi.
Cộng thêm những lời lẽ mập mờ của hắn...
Không chỉ ta mà cả Tống gia đều lầm tưởng người ta sắp cưới là Nhị công tử Bùi Tranh.
Bùi Hiến và Bùi Tranh là anh em cùng cha khác mẹ.
Nhưng Chu thị thực ra không phải mẹ ruột Bùi Hiến.
Năm Bùi Hiến hai tuổi, mẹ ruột hắn qua đời vì bệnh.
Hầu gia liền cưới thứ nữ nhà Hộ bộ Thị lang làm kế thất.
Sau đó thì có Bùi Tranh.
Chu thị đi rồi, thị nữ của ta là Thược Dược mới tức tối nói: "Tiểu thư, Hầu phủ bọn họ cũng quá đáng thật."
Ta ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: "Chuyện đã rồi, không đến lượt chúng ta quyết định nữa."
Triều đại này không cho phép hủy hôn.
Ta và Bùi Hiến đã bái đường, chỉ đành chấp nhận số phận thôi.