CHU NGƯ
CHƯƠNG 8
Dưới ánh đèn sáng trưng, sắc mặt cô ta cực kỳ khó coi, ánh mắt như muốn phun ra lửa.
"Chu Ngư, cô khiến tôi tìm vất vả!"
Trong phòng trong nháy mắt yên tĩnh lại, chỉ còn tiếng nhạc đệm vui vẻ vang vọng.
Điện thoại rung lên, là một người bạn khác trong studio gửi tin nhắn Wechat: Chị Ngư, chị Ngư, vừa có một cô gái đến, hỏi em chị ở đâu, nói là bạn thân của chị, em liền nói cho cô ta biết. Bây giờ nghĩ lại có chút không đúng, chị cẩn thận chút nhé.
Đồng thời, còn có tin nhắn chưa đọc từ giáo viên chủ nhiệm cấp ba của tôi: Chu Ngư à, có một người tự xưng là con gái Phương Kiến Nghiệp, đến hỏi giáo viên phòng lưu trữ là ai đã xem hồ sơ, tôi thấy cô ta hùng hổ, em không sao chứ?
Tôi lần lượt trả lời bằng mặt cười.
Cất điện thoại, ngẩng đầu nhìn Phương Nhược Nhã, chậm rãi cười: "Tôi đi ngay, đứng thẳng, không có gì khó tìm."
Cô ta có vẻ tức giận: "Bố tôi và cô có thù oán gì, cô lại hãm hại ông ấy như vậy? Cô ghét tôi thì cứ nhắm vào tôi, sao lại liên lụy đến người vô tội?!"
Câu này nghe quen quen.
Tuần trước, Phương Kiến Nghiệp uy h.i.ế.p dụ dỗ tôi rời xa Trình Tĩnh, lời thoại cũng là: Có chuyện gì cứ nhắm vào tôi, đừng làm tổn thương Nhược Nhã.
Đúng là màn kịch cha con tình thâm, đúng là đóa hoa sen trắng của thời đại.
Thật khiến người nghe rơi lệ.
Tôi cười lạnh: "Cô là cái thá gì, xứng để tôi ghét sao? Bố cô không vô tội, ông ta làm giả hồ sơ, dùng thủ đoạn bất chính mưu cầu chức vụ và lợi ích. Ông ta có bản lĩnh như vậy, sao không dạy cô vài phần?"
Phương Nhược Nhã xông tới, cánh tay giơ cao, bốp --
Cái tát không rơi xuống, Trình Tĩnh đã chặn tay cô ta lại, hơi dùng sức, đẩy cô ta ra ngoài.
"Có chuyện gì thì nói, đừng động tay." Anh ta trầm mặt xuống.
Không biết là ai đã lặng lẽ tắt nhạc đệm, thế là trong phòng bao có hơn chục người đứng, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Phương Nhược Nhã không thể tin nổi nhìn Trình Tĩnh, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào: "Trình Tĩnh, anh vì cô ta mà đối xử với em như vậy sao?"
Hạ Lộ trốn sau đám người, giọng nói không lớn không nhỏ, vừa đủ để mọi người nghe thấy: "Chu Ngư là bạn gái của anh ấy, không đối xử với cô như vậy, lẽ nào lại đối xử với cô ấy như vậy? Đúng là không biết tốt xấu."
Có người khẽ bật cười, rất nhanh bị người bên cạnh nhắc nhở, bèn ngậm miệng lại.
Phương Nhược Nhã căm giận cắn môi, lấy điện thoại ra khỏi túi, nói với Trình Tĩnh: "Anh cho rằng cô ta tốt đẹp gì sao? Nói thật cho anh biết, Trình Tĩnh, cô ta căn bản là vì muốn chọc tức em nên mới ở bên anh!"
Cô ta ấn nút phát, giọng nói của Phương Kiến Nghiệp và tôi từ trong điện thoại truyền ra.