77 LẦN THẤT VỌNG

3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KjPjAvqLj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ anh ấy đã quên, lúc mới quen nhau, anh ấy từng đưa tôi đi ăn hải sản, vênh váo chống nạnh nhìn tôi, tự hào đưa thực đơn ra trước mặt.

 

“Hân Hân, em chưa từng ăn hải sản đúng không! Hôm nay anh có lương rồi, em cứ chọn thoải mái, anh bao hết!”

 

Hôm đó chúng tôi ăn rất nhiều hải sản, và cũng chính hôm đó, tôi lần đầu tiên phát hiện mình bị dị ứng hải sản.

 

Lúc tôi được xe cứu thương đưa đến bệnh viện, Trình Tung ngồi bên cạnh nắm tay tôi khóc rưng rức, đợi đến khi tôi tỉnh lại, anh ấy giơ tay thề.

 

“Hân Hân, lần này anh chắc chắn sẽ nhớ, em bị dị ứng hải sản.”

 

Thế nhưng bây giờ, anh ấy lại nói tôi ăn chút hải sản cũng không sao, tôi là trẻ mồ côi thì không nên yếu đuối như vậy.

 

Tôi không nói gì, lặng lẽ trở về phòng.

 

Mở điện thoại ra mới phát hiện Chu Thiến đã đăng một bài lên vòng bạn bè từ một tiếng trước.

 

Trong ảnh, người đàn ông cao ráo, đẹp trai đang đeo tạp dề hoạt hình dễ thương.

 

Là Trình Tung.

 

Anh ấy cúi đầu chăm chú xử lý hải sản trên bàn.

 

Chú thích của Chu Thiến là: “Cháo hải sản rất ngon.”

 

Tôi không biết là do cháo thịt bằm trứng bắc thảo quá đông người xếp hàng khiến anh ấy không muốn tốn thời gian vì tôi, hay là vì tiếc cháo hải sản còn thừa nên mang về cho tôi ăn.

 

Dù thế nào thì kết quả vẫn là, anh ấy mang cháo hải sản còn thừa sau khi cùng cô ta ăn về cho tôi.

 

Chuyện không phải ngay từ đầu đã tệ như vậy.

 

Chu Thiến là bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng Trình Tung, tôi và Trình Tung đã quen nhau từ thời đại học, khi đó cô ta thường xuyên liên lạc với anh ấy.

 

Tôi nhìn ra được, cô ta rất thích Trình Tung, nhưng anh ấy khiến tôi yên tâm, mọi tin nhắn đều cho tôi xem, tất cả mật khẩu đều là ngày sinh nhật tôi, các buổi tụ họp đều dẫn tôi theo.

 

Khi chúng tôi kết hôn, Chu Thiến rưng rưng nước mắt tham dự đám cưới, cả buổi lễ cô ta nhìn Trình Tung đầy tiếc nuối, tôi từng lo cô ta sẽ làm gì đó.

 

Nhưng cô ta không làm gì.

 

Cô ta nhanh chóng ra nước ngoài, nghe nói kết hôn với một người đàn ông ngoại quốc, dần dần cắt đứt liên lạc với Trình Tung.

 

Cho đến khi nghe nói cô ta ly hôn vì rạn nứt tình cảm, một mình mang theo con trở về nước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/77-lan-that-vong/3.html.]

Chu Thiến vừa về nước, còn lóng ngóng đủ điều, chỉ có thể tìm đến người bạn duy nhất ở thành phố này – Trình Tung.

 

Tình nghĩa lớn lên cùng nhau, thêm lòng thương hại cho người mẹ đơn thân.

 

Còn có cả chút áy náy khó nhận thấy, vì anh ấy cho rằng chính cuộc hôn nhân vội vàng của chúng tôi đã khiến Chu Thiến chấp nhận bước vào cuộc hôn nhân thất bại kia.

 

Trình Tung hết lần này đến lần khác giúp cô ta.

 

Tôi cũng đành phải hết lần này đến lần khác nhẫn nhịn.

 

Tôi có chút ghen tuông, giận dỗi anh ấy đôi chút.

 

Anh ấy xoa đầu tôi, để tôi dựa vào lòng: “Nếu lúc đó anh không từ chối Chu Thiến, cô ấy đã không giận dỗi ra nước ngoài lấy người đàn ông kia, anh cũng có trách nhiệm.”

 

“Trạch Dật còn nhỏ như vậy, anh không yên tâm được.”

 

“Hân Hân của chúng ta hiểu chuyện nhất, đợi hai mẹ con họ ổn định rồi, anh sẽ không lo cho họ nữa, được không?”

 

Vậy nên Chu Thiến không biết nấu ăn, chỉ cần một cuộc gọi.

 

Trình Tung lập tức bỏ lại tôi với mâm cơm đã làm xong, chạy đến nấu ăn cho hai mẹ con họ.

 

Anh ấy vốn không biết nấu ăn, nhưng vì họ, Trình Tung bây giờ gần như đã trở thành đầu bếp.

 

“Anh gọi đồ ăn ngoài cho họ cũng được mà, em đã nấu cả bàn ăn rồi đấy!”

 

“Đồ ăn ngoài có nhiều chất phụ gia, trẻ con đang lớn làm sao ăn được mấy thứ đó?”

 

Vậy nên tivi nhà Chu Thiến hỏng, chỉ một cuộc gọi.

 

Trình Tung bỏ lại tôi đang tựa vào lòng anh ấy trong rạp chiếu phim, chạy đến sửa tivi cho hai mẹ con họ.

 

Anh ấy vốn không biết sửa chữa, nhưng vì họ, bây giờ Trình Tung gần như có thể làm thợ điện.

 

“Gọi thợ đến sửa đi, bộ phim này không phải anh mong đợi lâu rồi sao?”

 

“Không sao, hai mẹ con cô ấy ở một mình, để người đàn ông lạ vào sao anh yên tâm được?”

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Thậm chí có lần, khi tôi và Trình Tung đang trong khoảnh khắc thân mật, Chu Thiến gọi điện vội vã: “Trình Tung, Trạch Dật không biết bị gì, ói mửa liên tục, anh mau qua xem với!”

 

Tôi ôm cổ Trình Tùng, định hôn anh ấy: “Bảo họ gọi 120 đi, được không?”

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận