Xuyên Vào Tiểu Thuyết Cẩu Huyết
Chương 6
Vì thế tôi trực tiếp túm lấy mái tóc xinh đẹp của Mạnh Tuyết, đập đầu cô ta vào bức tường lạnh lẽo.
Một lần, hai lần, cho đến khi m.á.u đỏ tươi chảy ra từ trán cô ta và che kín toàn bộ khuôn mặt.
Mẹ Mạnh hét lớn. Bà ta đỏ mắt lao về phía tôi như điên.
Giây tiếp theo, một con d.a.o sắc nhọn kề vào cổ Mạnh Tuyết.
Một vệt m.á.u lập tức xuất hiện trên làn da trắng trẻo mềm mại của cô ta.
“Hãy nói tao biết kế hôm nay mày định làm làm gì đi? "Tôi mỉm cười nói với Mạnh Tuyết, người đang run rẩy.
Đối diện tôi, nhìn thấy Mạnh Tuyết đang gặp nguy hiểm, mẹ Mạnh liền dừng bước, theo bản năng quay người lại gọi người giúp việc trong biệt thự đến giúp đỡ.
Nhưng những người giúp việc đã biến mất sau khi đóng tất cả các cửa ra vào và cửa sổ, tất cả đều sơ tán khỏi nơi này.
Biệt thự gần như đã trở thành một cái lồng kín, trong túi của bà ta chỉ có chiếc chìa khóa đi ra bên ngoài.
Tâm trạng tôi lúc này rất tốt nên mũi d.a.o từ từ di chuyển lên, chạm vào đôi má xinh đẹp của Mạnh Tuyết.
“Tao không được kiên nhẫn cho lắm, mày đừng để tao phải đợi lâu." Tôi ghé sát vào tai Mạnh Tuyết, khẽ nói: "Nếu còn chần chừ, ngọn lửa sẽ bùng lên, đến lúc đó đừng hòng có ai chạy thoát."
Nghe tôi nói vậy, Mạnh Tuyết lại run lên bần bật.
Cô ta cố gắng mở to mắt nhìn tôi nhưng m.á.u đã che kín tầm nhìn, chẳng thấy gì rõ ràng.