Xuyên Vào Tiểu Thuyết Cẩu Huyết
Chương 2
Cảnh sát đứng bên cạnh vội vàng ngăn ông ta lại.
Nhưng đúng lúc chúng tôi bị đưa lên xe, tôi bỗng nhiên cười khẩy, ghé sát vào tai ông ta rồi nói: "Ông già, người thừa kế của ông không còn nữa rồi."
Ngay sau đó, ông ta quay phắt lại, mặt mày tái mét nhìn tôi với vẻ không dám tin.
"Là mày! Chính mày đã hại c.h.ế.t A Kiệt!"
Vừa dứt lời, trong cơn giận dữ tột cùng, ông ta lao đến bóp cổ tôi.
"Cứu với! Bọn họ muốn g.i.ế.c tôi!"
Tôi vội vã trốn vào vòng tay người nữ cảnh sát đang bảo vệ mình, run rẩy nói: "Vì Mạnh Tuyết mà bọn họ muốn g.i.ế.c tôi diệt khẩu!"
Không xa, ánh đèn flash của giới truyền thông đúng lúc ập đến.
Vụ việc Mạnh Kiệt ngã lầu nhanh chóng được kết luận là tai nạn.
Cảnh sát không tìm thấy bằng chứng nào cả, đành phải bỏ qua.
Những ai thường xuyên đọc truyện ngược chắc cũng biết, trong cái thể loại "văn học người chết" này, hễ nữ chính muốn c.h.ế.t thì camera xung quanh kiểu gì cũng hỏng, người chứng kiến thì tuyệt nhiên không có.
Sau đó, người nhà và bạn bè cô ấy sẽ cho rằng cô ấy đang làm trò để gây sự chú ý.
Họ sẽ tiếp tục đứng trên đỉnh cao đạo đức mà chỉ trích, yêu cầu cô ấy phải nhường nhịn người khác.
Phải đến khi ngay cả cái c.h.ế.t cũng trở thành chủ đề để người ta công kích, cô ấy mới thực sự cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc.
Kiểu mô-típ này đúng là quá dễ lợi dụng!
Đến đây rồi tôi cứ như bước vào thiên đường vậy.
Ba ngày sau, tôi được thả ra khỏi đồn cảnh sát.
Trên mạng, sự việc này đã làm dậy sóng dư luận.
Chuyện bí mật hào môn thì ai mà chẳng muốn hóng hớt, nhất là khi nó lại liên quan đến chuyện hoang đường như g.i.ế.c con ruột để nuôi con nuôi.
Thực ra, trong vòng 24 tiếng đầu sau khi sự việc bị phanh phui, vẫn còn có khả năng kiểm soát dư luận.
Ai ngờ đâu, sau khi bóp cổ tôi xong thì lão già đó tức đến mức lên cơn đau tim phải nhập viện.
Đến lúc ông ta quay lại kiểm soát tình hình thì mọi chuyện đã bùng nổ rồi.