Vượt phó bản kiếm tiền phần 22: Xuân Phi Tiên Cư

Ngoại truyện

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoại truyện

 

1. Tiểu Tùng

 

Meo, cậu không nhận ra tớ sao?

 

Tớ không phải mèo đâu.

 

Tớ là yêu gương ở khách sạn Quý Phi!

 

Sau khi cậu rời đi, tớ nhớ cậu đến phát điên, đến mức dọa người cũng không nổi (mặt khóc.jpg).

 

Hệ thống không biết phải làm sao với tớ.

 

Nó nói: "Hay chúng ta cũng chơi một trò chơi nhỉ?"

 

"Tôi có thể cho cậu ba cơ hội xuyên qua thế giới."

 

"Chỉ cần cô ấy nhận ra cậu, cậu sẽ có thể đi cùng cô ấy."

 

Tớ reo hò nhảy nhót:

 

"Được đó, được đó! Gương nhỏ muốn chơi!"

 

Hệ thống hỏi tớ:

 

"Này này, cậu không muốn nghe xem nếu thất bại sẽ bị phạt thế nào à?"

 

"Không quan tâm, không quan tâm, gương nhỏ muốn gặp Lý Khả Ái!"

 

Hệ thống: "... Nếu thất bại, cậu sẽ vỡ tan!"

 

"Cậu sẽ hồn phi phách tán!"

 

Tớ sững sờ.

 

Điều đó sẽ rất đau, rất đau.

 

Trên đời sẽ không còn gương nhỏ nữa.

 

"Được đó, được đó! Gương nhỏ muốn chơi!"

 

"Gương nhỏ muốn gặp Lý Khả Ái!"

 

Sau khi đến thế giới Sâm La Vạn Tượng, sinh vật đầu tiên tớ gặp là một con mèo hoang.

 

Tớ là gương, hình dáng của nó phản chiếu trong gương.

 

Tớ trở nên giống hệt nó.

 

Trò chơi này thật tuyệt.

 

Trò chơi này đã cho gương nhỏ gặp Lý Khả Ái!

 

Meo, cô ấy không nhận ra tớ.

 

Rất nhanh tớ sẽ có cơ hội thứ hai!

 

Thật tuyệt, đến lúc đó, lại có thể gặp Lý Khả Ái!

 

2. Sư Tôn

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuot-pho-ban-kiem-tien-phan-22-xuan-phi-tien-cu/ngoai-truyen.html.]

 

"Ồ?! Con đã học được Càn Khôn Vạn Vật Sinh?"

 

"Không thể nào! Lão đầu ta học cả đời cũng chưa học được!"

 

Sư Tôn trợn to mắt, không phục.

 

Đồ đệ ngoan ở đầu dây bên kia cười híp mắt:

 

"Đúng vậy, Sư Tôn."

 

"Trận pháp chú quyết viết sai rồi, không phải quyết 'Tốn', mà phải là quyết 'Chấn' mới đúng."

 

Giọng Sư Tôn ngập ngừng:

 

"Vậy, vậy sao?"

 

"Xem ra không thể mù quáng tin tưởng tổ tiên được."

 

Cúp điện thoại.

 

Sư Tôn bối rối, hơi ngượng ngùng: "Ta biết mà, chẳng lẽ quyển của con bé viết sai?"

 

"Ta vẫn luôn luyện là 'Tốn', nhưng ta cũng chưa tu thành!"

 

"Không lẽ con bé đó vừa luyện đã thành?"

 

3. Hoa Minh Ái

 

"Không lẽ con bé đó vừa luyện đã thành?"

 

Tôi cuộn mình trong ghế sofa hạt đậu, gõ xuống dòng chữ này.

 

Trong bài viết này, tôi đã giấu một quả trứng phục sinh cho mọi người.

 

Hãy xem lại đoạn 21, rõ ràng đoạn đó Tiểu Cảnh kể cho Lý Khả Ái nghe về cuộc gặp gỡ giữa cô và Xuân Phi. Tại sao nửa đầu là góc nhìn của Tiểu Cảnh, nhưng nửa sau lại là góc nhìn của Xuân Phi?

 

Hồi ức...

 

Anh nhìn thấy cô.

 

Anh nghe thấy cô.

 

Anh nhận ra cô một lần nữa, và còn hẹn ước với cô.

 

Bởi vì, sáu hồn của Xuân Phi đã ch.ế.c trở về Hoàng Tuyền, một hồn ở lại dương gian. Hồn đó bay qua ba con phố dài, vẫn đến bên bờ sông Yên Liễu để giữ lời hẹn.

 

Hồn đó đang ngủ say trong chiếc đèn hoa sen của Tiểu Cảnh.

 

Vì vậy, lời kể của Tiểu Cảnh đã bị ảnh hưởng bởi hồn đó.

 

Khi xem video trên trang web nhỏ, tình cờ lướt qua một đoạn cắt từ "Natsume Yuujinchou".

 

Tôi bị lay động bởi câu nói trong tiêu đề "Đừng kết duyên, chỉ thêm cô đơn", cảm hứng của bài viết này bắt nguồn từ câu nói đó.

 

Đừng kết duyên, chỉ thêm cô đơn.

 

Nhưng dù biết trong tương lai dài sẽ cô đơn, vẫn muốn có khoảng thời gian bên nhau này.

 

Ngắn ngủi, thì sao chứ?

 

-Hết-

Bạn cần đăng nhập để bình luận