Tựa Như Kinh Hồng Thoáng Qua
Chương 3
Sau đó ông quay người, cúi đầu xin lỗi thái giám: "Phiền công công chuyển lời đến hoàng hậu nương nương và tiểu hầu gia, là lão phu đã dạy con không nghiêm."
Ngay cả Thượng thư phu nhân - người luôn hiền hòa và vui vẻ - cũng ôm Thanh Nghiên khóc lóc: "Con ơi, đây là chuyện làm ô nhục gia phong, sau này con biết sống sao đây?"
Con gái bị hoàng gia khiển trách, con đường làm quan của người cha coi như cũng chấm dứt.
Những vương tôn quý tộc kia, giống như mèo vờn chuột, nhẹ nhàng mà tàn nhẫn cắt đứt đường lui của nàng ấy.
Bọn họ muốn dồn nàng ấy vào chỗ chết, còn cao cao tại thượng mà bình phẩm.
Nào là nàng ấy tự chuốc lấy nhục nhã, nào là nàng ấy không biết thân biết phận, nào là nàng ấy đã làm hại cả gia đình...
Thanh Nghiên ngơ ngác, rồi như chợt nghĩ ra điều gì đó, nàng ấy quay lại cười với ta, sắc mặt trắng bệch: "Tinh Hành, ngươi mau về hậu viện lấy đồ chúng ta đã chuẩn bị trước đó."
Ta lo lắng cho nàng ấy, không nỡ rời đi.
Nhưng Thanh Nghiên nói: "Tinh Hành, ngươi nghe lời ta, ta chỉ còn có mình ngươi thôi. Việc chúng ta định làm cha mẹ sẽ không đồng ý, chỉ có ngươi mới giúp được ta. Ngươi hãy tin ta, ta chưa bao giờ lừa ngươi mà, đúng không?."
Ta không lay chuyển được nàng ấy, đành quay người về phòng, bắt đầu thu dọn hành lý bỏ trốn mà chúng ta đã chuẩn bị từ trước.
Nhưng đồ đạc mới dọn được một nửa, bỗng nghe thấy tiếng nha hoàn ở sân trước gào khóc thảm thiết: "Tiểu thư nhảy xuống sông rồi—"
Tim ta thắt lại, hành lý trên tay rơi xuống đất.
Thượng thư đại nhân nói rằng, Thanh Nghiên là vì muốn bảo toàn cho cả gia tộc nên mới phải dùng cái c.h.ế.t để minh chứng cho sự trong sạch của bản thân.