Tựa Như Kinh Hồng Thoáng Qua
Chương 2
Mở đầu là sự xuất hiện của Thế tử Vinh vương - người được người đời ca tụng là ôn nhu như ngọc.
Thanh Nghiên ra ngoài thưởng hoa tình cờ gặp hắn ta, hắn ta lấy hoa làm đề tài, thành công bắt chuyện với Thanh Nghiên, sau đó còn mời Thanh Nghiên lần tới cùng ra ngoài.
Thanh Nghiên ngoài mặt đồng ý, nhưng về đến phủ lại than phiền với ta rằng vị thế tử kia thật lắm lời, nếu không phải hắn ta có thân phận cao quý, thì nàng ấy đâu cần phải giả vờ tươi cười mà tiếp chuyện.
Sau đó, đối mặt với lời mời của Thế tử Vinh vương, Thanh Nghiên đều lấy cớ bị bệnh để từ chối.
Nhưng hôm đi thưởng hoa, Thế tử Vinh vương cố tình chọn những nơi đông người, không ít quý nhân trong kinh thành đều nhìn thấy hai người bọn họ đi cùng nhau.
Hắn ta còn cố tình nói về Thanh Nghiên với giọng điệu mập mờ.
Vì vậy, chẳng mấy chốc mà khắp kinh thành đều đồn đại rằng con gái xấu xí nhà Thượng thư lệnh đang theo đuổi Thế tử Vinh vương.
Mỗi khi Thanh Nghiên ra ngoài, nàng ấy đều phải hứng chịu vô số lời đàm tiếu.
Kẻ tiếp theo xuất hiện là tiểu hầu gia Tạ gia.
Hắn ta như tiên nhân giáng trần, đứng ra bảo vệ Thanh Nghiên khi nàng ấy bị những người khác chế giễu, rồi quay lại nói với nàng ấy: "Dù người khác có nói gì, ta cũng tin tưởng nàng."
Có kinh nghiệm từ lần trước, Thanh Nghiên giữ khoảng cách với hắn ta, chỉ cúi đầu hành lễ lạnh nhạt đáp lại: "Đa tạ điện hạ bênh vực, nhưng tiểu nữ trong sạch, không cần phải chứng minh với người khác."
Lời nói này đã rất rõ ràng rồi, nhưng tiểu hầu gia lại như không hiểu, ánh mắt nhìn Thanh Nghiên vẫn long lanh như ánh sao.
Hắn ta nói: "Nàng thật thú vị, không giống những nữ tử ta từng gặp."
Từ đó, ở bất kỳ dịp nào Thanh Nghiên xuất hiện, luôn có bóng dáng tiểu hầu gia.
Hắn như một cái đuôi, kiên nhẫn bám theo Thanh Nghiên, tìm cách trò chuyện với nàng.
Thanh Yên vốn không tin tưởng hắn, nhưng có một ngày, hắn đã bất chấp nguy hiểm, lao vào cứu nàng khỏi móng ngựa điên trên phố.
Sau khi về phủ, Thanh Nghiên lẩm bẩm: "Có lẽ, hắn ta có thể làm bạn."
Thế là Thanh Nghiên bắt đầu đáp lại lời chào của hắn ta, thỉnh thoảng cũng nhận lời mời của hắn ta.
Nhưng tất cả những điều này, dưới sự sắp đặt của kẻ xấu, lại trở thành bằng chứng cho việc nàng ấy không biết liêm sỉ, "chân đạp hai thuyền".