Từ Phượng Hoàng Ta Bị Thượng Thần Lừa Làm Gà Chọi

Phần 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chậc, quả nhiên là chim non, thế này đã khóc rồi.

Như ta với hình dạng xấu xí này, lang thang nhân gian bao nhiêu năm, chịu bao ánh mắt khinh miệt và lời sỉ nhục, vẫn không phải vui vẻ sao.

Làm người mà, vui vẻ là quan trọng nhất.

"Đại đạo chí giản, vô dục tắc cương, ta đã quyết tâm buông xuôi, nằm bẹp giải quyết mọi vấn đề."

Đối diện với đôi mắt thâm thúy của Trì Uyên, ta tỏ thái độ ch-ết cũng không sợ bỏng.

He he, ngươi làm gì được ta?

Tiểu đạo đồng chỉ hận rèn sắt không thành thép:

"Ngươi cử động một chút đi."

Ta nghĩ nghĩ, thấy hắn nói cũng đúng, bèn làm một cú lật người kiểu cá mặn, tư thế của ta từ nằm ngửa đổi thành nằm sấp.

"Được chưa?"

Ta thành thật hỏi.

Tiểu đạo đồng nghiến răng ken két:

"Bảo ngươi cử động một chút, ngươi chỉ lật người thôi sao?"

"Đúng vậy, cá mặn lật mình thành cá mặn hai mặt."

Nhìn vẻ mặt dài ngoẵng của họ, hay là ta lật thêm vài lần nữa?

Ta nằm xuống lại, lăn qua lăn lại, phải nói là, một khi cử động thì không thấy lạnh nữa, khó trách người phàm có thể khoan gỗ lấy lửa, ta lăn lộn thế này cũng có thể sinh nhiệt.

Thế là ta lăn càng hăng, phương pháp giữ ấm mới, các ngươi học được chưa?

Trì Uyên thấy ta lăn hăng quá, một tay xách ta lên khỏi mặt đất, vung tay ném ta vào một thung lũng:

"Đợi ngươi ngộ ra khẩu quyết rồi hãy ra!"

Tiếng Trì Uyên vọng đến.

Ta nặng nề đập vào tảng đá, lập tức tảng đá gặp họa, vỡ nát thành bột, xin lỗi nhé, huynh đệ đá.

Tuân theo thái độ ngã ở đâu nằm ở đó, ta quyết định tạm thời không đứng dậy, cứ nằm như vậy, bởi vì đứng dậy cuối cùng cũng phải nằm xuống thôi.

11

Nơi này bốn bề như vực sâu, kêu trời trời không thưa, gọi đất đất chẳng đáp, không một bóng người, chỉ có cuồng phong gào thét vang vọng.

Ngươi nói tại sao thổi đến lại là gió? Giá mà là tiền thì tốt biết mấy.

Phiền thật, phát hiện ra da mặt dày cũng chẳng có tác dụng gì, gió thổi vào mặt vẫn lạnh.

Mỗi ngày lăn lộn cũng chán, thế nên, ta dùng dây mây làm một cái xích đu đơn giản, ngồi trên xích đu, không cần người đẩy, gió tự nhiên đưa ta đung đưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-phuong-hoang-ta-bi-thuong-than-lua-lam-ga-choi/phan-7.html.]

Tuy vẫn lạnh, nhưng thật sự rất vui.

Một tháng sau, khi Trì Uyên và tiểu đạo đồng đến tìm ta, thấy một con gà ngồi trên xích đu, vững như Thái Sơn, chỉ có mào gà đỏ chót trên đầu tung bay trong gió, ta đang chơi đùa vui vẻ.

Trì Uyên đỡ trán: "Pháp quyết ngươi luyện thế nào rồi?"

"Cái gì?"

"Thượng thần đang hỏi ngươi pháp quyết luyện thế nào rồi?"

Tiểu đạo đồng gân cổ hét lên.

"Cái gì? Gió to quá, ta không nghe thấy."

Trì Uyên búng tay một cái, ta rơi thẳng xuống.

Thấy sắp ngồi bệt xuống làm vỡ thêm một tảng đá nữa, ta khéo léo thu một chân lại, làm tư thế kim kê độc lập, một chân đạp tảng đá lớn thành tro, chân trực tiếp xuyên qua tảng đá, đ.â.m thủng đất một lỗ sâu.

Tiểu đạo đồng trợn mắt há mồm nhìn ta, một lúc không nói nên lời, ta vuốt vuốt mào gà trên đầu:

"Chim non, tránh xa ta ra."

Trì Uyên với vẻ mặt khó diễn tả:

"Ngươi làm thêm vài cú nữa, ngọn núi này sẽ bị ngươi đạp sập mất."

"Sức phá hoại của ngươi có thể ngang với địa lôi."

Tiểu đạo đồng bồi thêm.

Ta: "Các ngươi có lịch sự không vậy?"

Rồi bi kịch phát hiện ra, ta cắm luôn vào đất, không rút chân ra được.

Cuối cùng, vẫn là Trì Uyên phải nhổ ta lên như nhổ củ cải.

Tiểu đạo đồng chế giễu ta là con gà mới đào lên.

Ta lại bị Trì Uyên trói lại kéo về túp lều tranh tồi tàn của hắn, nhưng suốt đường đi hắn đều mang vẻ mặt lạnh lùng.

Từ trên không trung hạ xuống, hắn lại giở trò xấu, ta bị hắn ném ngã sõng soài, còn đập thành một hố sâu trước cửa nhà hắn.

Tiểu đạo đồng mặt đầy bất lực:

"Ngươi có thể đừng phá hoại môi trường công cộng không?"

Vốn bị ném ta đã rất không vui rồi, hắn không trách Trì Uyên, lại đi nói ta, ta không nhịn được:

"Ta thích, ngươi cắn ta à?"

Theo dõi tui tại FB: Một Ổ Bánh Mòe để nhận được thông báo truyện mới sớm nhất nha!

Tiểu đạo đồng định cãi lại, Trì Uyên đã lên tiếng:

"Hai ngươi câm miệng!"

Uy áp của Trì Uyên quá mạnh, ta nhất thời không thở nổi, đành tạm thời cúi đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận