Sau đó phát hiện pháp thuật đang đặt trên người ta biến mất, ta đi đến chỗ Hồ Cửu Cửu đá một cú:
"Tuy ngươi thẳng tính, nhưng cũng đâu cần phải nói bậy?"
Hắn ta như một quả pháo, "vù" một cái bay lên trời, mọi người ngẩng cổ nhìn hồi lâu, đều không thấy hắn ta rơi xuống, không thể không nói, ta thật sự rất khỏe.
"Không đến nỗi vậy chứ, hắn còn trẻ người non dạ, sao ngươi không nhường hắn?"
Một người trung niên có đôi mắt híp giống hệt đứa trẻ kia bắt đầu chỉ trích ta.
"Ta còn nhỏ, không hiểu chuyện, ngươi đã mấy ngàn tuổi rồi, sao lại so đo với một đứa trẻ như ta?"
Đi đường của ông ta, khiến ông ta không còn đường để đi.
Trong cung điện lại chạy ra một đám trẻ, trong đó có cả bạn tốt của ta là tiểu long nhân.
"A Ngâm, lâu rồi không gặp."
Tiểu long nhân nhiệt tình chào hỏi ta.
Trong đó còn có một đứa trẻ tên là Na Tra, cưỡi phong hỏa luân chạy ra, đó thật sự là một thứ hay ho, ta chuẩn bị kết bạn với hắn ta, sau này mượn bánh xe của hắn ta về Phiêu Miểu cung trải qua mùa đông là thích hợp nhất.
Trò chuyện với bọn họ mới biết, Thiên đế vì bồi dưỡng các mầm non tốt cho thế hệ sau của các tộc ở tiên giới, nên đã mở học viện tu luyện ở Thiên đình, do các thần tiên chuyên môn giảng dạy.
Tiểu long nhân hỏi chúng ta có thấy Hồ Cửu Cửu không: "Chính là thằng nhóc mắt híp đó."
Hắn ta sợ ta không biết, chủ động giải thích thêm một lần về ngoại hình của Hồ Cửu Cửu.
Ta chỉ lên trời:
"Hắn ta lên trời rồi, hắn ta nói muốn kề vai sát cánh cùng với mặt trời."
"Hả? Thằng nhóc xui xẻo này, giỏi quá nhỉ, hắn ta còn chưa học được phép cưỡi mây nữa mà."
Lời hắn ta vừa dứt, trên không truyền đến tiếng la oai oái của Hồ Cửu Cửu:
"Cứu ta!"
Nhưng những người có mặt, không ai động đậy, dưới con mắt mọi người, hắn ta "bịch" một tiếng rơi xuống đất, trực tiếp hiện nguyên hình, là một con cáo trắng nhỏ có sáu cái đuôi.
Theo dõi tui tại FB: Một Ổ Bánh Mòe để nhận được thông báo truyện mới sớm nhất nha!
Tiểu hồ ly tội nghiệp khóc lóc, không còn vẻ kiêu ngạo của cậu bé miệng độc vừa rồi nữa.
Tiểu long nhân thở dài: "Đã bảo ngươi kiềm chế một chút rồi, ai nói ngươi chưa học thông mà đã dùng phép?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-phuong-hoang-ta-bi-thuong-than-lua-lam-ga-choi/phan-11.html.]
Tiểu hồ ly hoảng sợ liếc nhìn ta một cái, cuối cùng không nói ra sự thật là bị ta đá bay lên trời, chỉ vừa khóc vừa lắc đầu.
Ta nhìn về phía Trì Uyên, tỏ ý ta cũng muốn học ở Thiên cung:
"Học với ngươi mấy trăm năm vẫn không học được gì? Chi bằng ở lại đây, ít ra còn náo nhiệt."
Thấy ta như vậy, các vị tiên quân đang giảng dạy tại học viện có chút bối rối, đây không phải là bảo họ cướp đệ tử của Trì Uyên sao?
Ai có gan đó chứ?
Mọi người nhìn ta, vẻ mặt khó xử, lúc này ta nghe rõ tiếng kêu than trong lòng viện trưởng:
[Nhóc con, lại gây cho lão phu rắc rối lớn thế này. ]
Đúng lúc họ đang bất an, Trì Uyên lạnh lùng thốt ra một chữ: "Được."
Âu dê, cuối cùng cũng có đồng bọn rồi!
Trì Uyên để lại một câu "không cho phép về Phượng Ngô sơn", rồi rời đi.
17
Không biết ai thông báo cho mẹ ta, nàng ấy biết ta ở Thiên đình, ngày hôm sau lập tức vội vã chạy đến.
Trì Uyên và Thanh Hà đã đi rồi.
Mẹ ta xúc động ôm ta vào lòng, hôn đi hôn lại:
"Bảo bối, hay là về Phượng Ngô sơn với mẹ đi?"
Tuy ta cũng muốn, nhưng lại càng muốn ở lại Thiên đình, bên này có quá nhiều bạn nhỏ, hơn nữa Trì Uyên không cho ta về Phượng Ngô sơn.
Ta chưa từng chơi với bạn cùng lứa tuổi, giờ cuối cùng có cơ hội, làm sao ta có thể bỏ lỡ?
Ta từ chối mẹ, nàng ấy hơi đau lòng, nhưng cũng tỏ ý thông cảm:
"Bảo bối học bản lĩnh là chuyện quan trọng nhất, đúng rồi, Minh Uyên thượng thần có dạy con pháp thuật không?"
"Dạy thì có dạy, nhưng không học được. Mẹ, có phải con rất ngu không? Hiện giờ ngay cả khai ngộ cơ bản nhất con cũng chưa học được."
"Không sao không sao, để mẹ dạy con, cái này rất đơn giản."
Mẹ ta vỗ n.g.ự.c cam đoan: "A Ngâm là bảo bối thông minh nhất, đi theo mẹ học, tối đa ba tháng chắc chắn sẽ học được."
Cha mẹ ta ở lại, quyết tâm dạy ta khai ngộ xong mới đi.