Khương Lê đầu óc choáng váng, bước chân lảo đảo trở về quán rượu, hai tai ù .
Vừa , Hoắc Giác hỏi nàng lời hôm nọ còn tính , nàng ấp úng đáp “Tính… tính chứ”, đó mỉm “Được”.
Được.
“Vậy là, đồng ý ?” Khương Lê chớp chớp mắt, tự trấn an bằng giọng điệu đầy chột : “Huynh nhận đồ của ai khác, chỉ nhận túi tiền của , chứng tỏ… chứng tỏ cũng ý với .”
“Ai cơ? Ai ý với tỷ tỷ?” Khương Lệnh từ trong nhà bước , ánh mắt dừng gương mặt Khương Lê một lát: “Mặt tỷ ? Sao đỏ như sắp nhỏ m.á.u thế ?”
Khương Lê vội vàng áp mu bàn tay lên má, quả thật nóng ran, nàng lấy tay quạt quạt, ánh mắt lảng tránh: “Ta chỉ là nóng thôi, thấy nóng ?”
Nóng?
Mấy ngày nay đang tiết trời se lạnh, nóng ở ?
Khương Lệnh nghi ngờ Khương Lê: “Tỷ tỷ tìm Hoắc Giác ca ca ?”
“…”
Khương Lê bực bội liếc Khương Lệnh một cái, giọng uể oải: “Đệ nhỏ tiếng thôi, đừng để thấy.”
Tỷ song sinh chính là điểm , nàng chỉ cần chút tâm sự là Khương Lệnh liền đoán trúng phóc.
Khương Lệnh bỗng thấy mệt mỏi: “Tỷ—”
Khương Lê thấy Khương Lệnh bày tư thế cùng nàng tâm sự tỉ tê, vội vàng ngắt lời : “Đừng, .”
Khương Lê liếc mắt về phía bếp quán rượu, kéo Khương Lệnh phòng khách, lén lút kể những lời Hoắc Giác.
“Vậy là, tỷ tỷ đưa túi tiền cho Hoắc Giác ca ca.” Khương Lệnh hắng giọng: “Hoắc Giác ca ca chỉ nhận lấy, còn đồng ý hôn phu từ nhỏ của tỷ tỷ, đúng ?”
Khương Lê gật đầu lia lịa.
Trong phòng khách im lặng một lát.
Khương Lệnh Khương Lê hồi lâu, đó khẽ thở dài, khuyên nhủ: “A Lê, trời tuy tối, nhưng tỷ mơ cũng sớm . Ta hiểu Hoắc Giác ca ca, thể nhận túi tiền của tỷ, còn những lời như ? Tỷ, vẫn nên bớt mơ mộng hão huyền .”
Khương Lê: “…”
Cách một bức tường, tại hiệu thuốc Tô gia.
Hoắc Giác ánh sáng mỏng manh, tay nắm chặt chiếc túi tiền màu xanh biếc.
Hắn đưa túi tiền lên mũi, hít một thật sâu, một mùi hương thoang thoảng vấn vít nơi chóp mũi.
Thiếu niên nhắm mắt , mí mắt mỏng manh khẽ che cảm xúc thâm sâu trong đôi mắt.
Sống trong cung gần hai mươi năm, thiếu niên lạnh lùng mà A Lê yêu thích c.h.ế.t trong thâm cung từ lâu, sống sót là vị Chưởng ấn Đốc công, thủ đoạn độc ác, g.i.ế.c như ngóe.
thì ?
Hoắc Giác đột nhiên mở mắt , chằm chằm một điểm nào đó trong hư , khóe môi chậm rãi nhếch lên.
Chỉ cần A Lê thích, sẽ trở Hoắc Giác mà nàng yêu thích.
Chỉ là một chiếc mặt nạ, đeo lên là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-7.html.]
Hoắc Giác sải bước về phòng, chậm rãi một vòng trong phòng, đó xuống bàn, hai bức thư, bỏ ống tre, niêm phong .
Sắc trời dần tối.
Hoắc Giác giường, nhưng tài nào ngủ , nhắm mắt là gương mặt như hoa phù dung của Khương Lê ngoài cửa chiều nay.
Tiếng báo hiệu canh tư vang lên đường phố.
Hoắc Giác dậy trong bóng tối, nhẹ nhàng như chim yến vượt qua tường nhà, lẻn tây sương phòng của quán rượu bên cạnh.
Trong phòng, thiếu nữ đắp chăn dày, ngủ say sưa.
Hoắc Giác lặng lẽ đó, tiếng thở đều đều của thiếu nữ, trái tim nóng như lửa đốt cuối cùng cũng dần dần bình lặng trở .
***
Khương Lê đêm qua khách đến thăm, đến giờ Mão dậy.
Nàng vươn vai, đến gian bếp nhỏ phía tây điểm tâm.
Trù nghệ của Dương Huệ Nương tồi, kỹ thuật ủ rượu càng cao minh. A Lê mưa dầm thấm lâu, nay dù là nấu nướng ủ rượu, đều trò trống.
Dưa cải chua cắt sợi, trộn với thịt băm, phi thơm hành tỏi, cho thêm nắm mì sợi tự tay cán, hai bát mì dưa cải thịt băm thơm phức liền lò.
Khương Lệnh ngáp ngắn ngáp dài bước khỏi phòng, ngửi thấy mùi thơm của dưa cải chua bay từ bếp, bụng liền sôi ùng ục.
Nuốt nước miếng, bước bếp nhỏ, bưng bát mì bếp lên, nhưng Khương Lê gõ tay.
“Hai bát là của và , của đây.”
Khương Lệnh bát mì nước trong veo chỉ lác đác vài cọng hành lá mặt, khỏi ngây : “Sao mì của dưa cải thịt băm?”
Khương Lê gì.
Khương Lệnh nàng, trong chớp mắt liền hiểu .
A Lê chắc là giận vì những lời hôm qua…
Khương Lệnh thầm thở dài, thôi thì, quân tử chấp nhặt với tiểu nhân.
Cậu hắng giọng, : “A Lê, tỷ mơ , Hoắc Giác ca ca nhất định là si mê tỷ, mới hôn phu từ nhỏ của tỷ đó.”
Khương Lê mỉm múc đầy một muỗng dưa cải thịt băm bát mì của Khương Lệnh.
Khương Lệnh: “…” Quả nhiên là vì những lời hôm qua.
Ăn sáng xong, Khương Lê lấy cớ lên núi hái dâu tằm rượu dâu, cùng Khương Lệnh khỏi cửa.
Thư viện Chính Đức ở cuối đường Thư Viện, qua thư viện về phía Nam một đoạn là núi Thanh Đồng, cũng là nơi Khương Lê đến.
Hai nửa canh giờ, sắp đến thư viện thì phía bỗng ồn ào.
Khương Lê ngước mắt .
Kia kìa, thiếu niên tuấn tú đang mười mấy cô nương vây quanh chẳng là Hoắc Giác ?
Những cô nương Khương Lê đều nhận cả. Người tặng túi thơm là Hà Tứ cô nương ở phố Tây Liễu, tặng dây buộc tóc là Mạc Đại cô nương ở phố Nam Viện.