Tôi Và Bé Ba Hoán Đổi Linh Hồn
Chương 8
Trước đó, tôi tìm đến ba mẹ cô ta, nói chuyện con gái họ làm tiểu tam, họ không những không quản, còn ra sức chế giễu tôi.
"Chồng mình mà giữ không được, là vấn đề của cô, tại sao lại đi tìm người khác?"
"Người không được yêu mới là kẻ thứ ba, cô tự mình rút lui đi."
"Cứ cái bộ dạng ghê tởm của cô, dựa vào cái gì mà tranh giành với con gái tôi?"
"Nếu tôi là cô, tìm một con sông nhảy xuống cho xong, sống như vậy còn mặt mũi nào nữa?"
Lời nói của họ như dao, khoét vào trong tim tôi, hung hăng khuấy đảo.
Giờ thì tôi cũng muốn cho Bé ba nếm trải cái cảm giác đau khổ mà tôi đã phải chịu đựng.
"Chuyện này á, van xin tôi cũng vô ích, tôi làm gì có tiền."
Tôi vừa nói vừa cạy móng tay, thấy Bé ba trợn tròn mắt, tôi vội vàng nói thêm: "Nếu nhất định phải bỏ tiền ra thì tôi có thể tìm người quen giúp..."
"Tìm đi chứ, quen ai?" Mẹ Trần nghe thấy vậy liền hỏi ngay.
“Tôi có thể đặt vài vòng hoa tang, tiền nong thì không cần các người phải lo."
"Con gái! Con bị điên rồi à? Đó là ba của con đấy!"
Mẹ Trần nghe vậy tức đến ngất xỉu, ngã vật ra sau.
Bé ba lườm tôi đầy căm phẫn rồi vội vàng chạy đến đỡ mẹ mình dậy.
Một lúc sau, mẹ Trần mới tỉnh lại, hơi thở yếu ớt, mí mắt nặng trĩu không thể mở lên nổi.
Họ hàng dìu bà ta lên giường bệnh, định đưa vào phòng bệnh.
Tôi thấy vậy thì không ổn rồi, vẫn chưa đủ đô, bèn lại gần giường bệnh.
"Tôi nghe nói, cái khoản làm tiểu tam là có di truyền đấy. Có phải bà cũng từng làm tiểu tam không? Cho nên con gái bà cũng đi làm tiểu tam, đúng là đồ hèn hạ!"