Tôi Là Bạch Nguyệt Quang Của Hào Môn

Chương 10

22.

 

Trò hề này cuối cùng cũng bị người hầu phát hiện, họ gọi mẹ Thẩm đến. Trong phòng khách, Vân Điềm khóc lóc kể lể, còn tôi thì lạnh mặt ngồi đối diện, nhắm mắt không muốn nhìn.

 

“Nếu đã không thể sống chung, vậy Ngọc Khê, con ra nước ngoài đi, bao nhiêu năm nay đều là Điềm Điềm ở bên cạnh mẹ, mẹ quen rồi…” Mẹ Thẩm đột ngột lên tiếng, phòng khách lập tức im phăng phắc, tôi mở mắt, thấy Vân Điềm mừng rỡ khôn xiết.

 

Mẹ Thẩm tuy để mặc cô ta dựa vào, nhưng ánh mắt nhìn cô ta lại lạnh lẽo, chỉ là Vân Điềm quá vui nên không nhận ra.

 

Câu nói này như tiếng kèn chiến thắng của cô ta, người khi đắc ý thường bỏ qua những thông tin c.h.ế.t người.

 

“Được…” Tôi liếc nhìn mẹ Thẩm, im lặng hồi lâu, cuối cùng chỉ thốt ra một chữ.

 

“Đồ thua cuộc!” Vân Điềm rúc vào lòng mẹ Thẩm, khiêu khích làm khẩu hình với tôi.

 

Chuyện xuất ngoại cứ thế được quyết định, Vân Điềm hận không thể tuyên bố với cả thế giới rằng cô ta đã thắng.

 

Trong giới xôn xao bàn tán, Thẩm Giác tức giận không về nhà, nhưng cũng chẳng thể thay đổi được quyết định của ai.

 

“Hệ thống, tôi nghĩ thông rồi, tôi đồng ý trói buộc lại với mi, tôi muốn khiến bọn họ phải hối hận, có lẽ mi đúng, bạch nguyệt quang chỉ nên sống trong ký ức mới đáng để nhớ nhung.” Tôi cúi đầu cười khổ, xung quanh tĩnh lặng, không có hồi đáp của hệ thống.

 

“Ngay cả mi cũng bỏ rơi tôi sao, có lẽ ban đầu tôi không nên sống lại…” Tôi cô đơn lẩm bẩm, thời gian từng giây trôi qua, giọng nói quen thuộc lại vang lên:

 

[Ký chủ Thẩm Ngọc Khê, có muốn tái kết nối với hệ thống 933 không? Xin xác nhận có hoặc không.]

 

Ánh mắt tôi khẽ lóe lên, nhưng lại giả vờ mừng rỡ khôn xiết: “Tốt quá rồi, mi vẫn còn ở đây.”

 

[Đúng vậy, ký chủ, tôi luôn ở đây.]

 

“Mi nói đúng, tình cảm con người thật dễ thay đổi, tôi đã thua cái bóng của chính mình. Vậy còn mi, mi có phản bội tôi không?” Tôi không lộ vẻ gì, thăm dò nó. Hệ thống im lặng vài giây rồi tiếp lời:

 

[Hệ thống không thể phản bội ký chủ, nếu không sẽ bị tiêu hủy.]

 

Tôi chợt nhớ ra ngày bốn năm trước, để lấy lòng tin của tôi, chính miệng nó đã nói cho tôi biết nút tiêu hủy của nó ở đâu. Chỉ là tôi luôn chấp nhất với việc sống lại, nên rất tin tưởng nó.

 

[Ký chủ Thẩm Ngọc Khê, có lựa chọn tái liên kết không?] Nó lại hỏi lần nữa, tôi chọn “Có”.

 

Quá trình liên kết bắt đầu vận hành.

 

Ti đột ngột lên tiếng: “Vân Điềm cũng là người làm nhiệm vụ của mi sao?”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận