TÌNH YÊU ĐẦY KHAO KHÁT

Chương 4

11

Tiếng còi vang lên, đội của Tiêu Dã và Lục Hành thắng đậm hiệp một.

Hơn chục cô gái vây quanh đưa nước cho Tiêu Dã, Tống Nhiễm cũng ôm bình nước tới tìm Lục Hành.

Lục Hành không nhận nước từ Tống Nhiễm.

 

Anh ta đi về phía tôi.

Thấy tôi không chủ động đưa nước, anh ta giả vờ hỏi: "Vừa chụp hình à? Đưa tôi xem."

Tôi thản nhiên đưa điện thoại cho anh ta.

 

Trong điện thoại là hình chàng trai xoay người, bật nhảy, vung tay lên, ném bóng…

Từng giọt mồ hôi đều lấp lánh trong ống kính của tôi.

Hơn trăm bức, toàn là Tiêu Dã.

 

Lục Hành lập tức sa sầm mặt.

"Nặc Nặc, tôi chỉ đến dự sinh nhật Tống Nhiễm mà thôi, em giận dỗi cái gì?"

Tôi cười nhạt: "Xong rồi mà, chẳng phải chúng ta đã kết thúc rồi sao?"

 

"Phải rồi, nhu cầu của Tiêu Dã rất cao."

Tôi nheo mắt hồi tưởng: "Anh ấy rất tuyệt."

 

Nói xong, tôi đứng dậy, cầm chai nước đi về phía Tiêu Dã.

Lúc này Tiêu Dã từ chối lời mời của các cô gái khác, anh nhận lấy nước của tôi, mỉm cười xoa đầu tôi.

"Ngoan."

 

Các cô gái bụm miệng, vừa ngạc nhiên vừa thất vọng.

Lục Hành tức đến mức trợn mắt phồng má.

Tống Nhiễm đang lúng túng đứng một bên, bỗng chen qua đây.

 

"Chà, Nặc Nặc, nhìn hai người thân mật thế, tối qua đã ngủ cùng nhau thật sao?"

Mặt Lục Hành tái xanh: "Tống Nhiễm, cô im miệng!"

 

Lúc này Tống Nhiễm mới nhận ra mình đã khiến Lục Hành khó xử, vội vàng chữa cháy: "Học trưởng, rõ ràng là chúng ta ở bên nhau trước, là anh chia tay Nặc Nặc trước, cô ấy không tính là cắm sừng anh…"

 

Lục Hành không thể chịu nổi nữa, cầm chai nước của cô gái bên cạnh ném về phía Tống Nhiễm.

"Câm miệng! Cút!"

 

Các cô gái hét lên.

"Trời ơi, chuyện gì thế? Bạn gái của Lục Hành lén lút với Tiêu Thần?"

"Hình như không phải, là học trưởng Lục trước lén lút với nữ sinh kia!"

"Đã lén lút còn đ á n h phụ nữ? Hình tượng thanh cao đâu? Bình tĩnh đâu?"

"Chó cùng dứt giậu rồi sao?"

 

Lục Hành tức đến mức phát đ i ê n.

Anh ta nhìn tôi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận