TÌNH YÊU ĐẦY KHAO KHÁT
Chương 7
20
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi chủ động làm anh vui, vui quá nên kiệt hết cả sức.
Khi dậy đi tắm, hai chân tôi run rẩy, vừa bước đã quỵ xuống đất.
Chạy bộ hai cây số cũng chưa từng khiến chân tôi mỏi như thế này.
Anh bế tôi đi tắm.
"Rồi em sẽ quen thôi."
"Mệt lắm à?"
Cuối cùng anh cũng nói nhiều hơn.
Dù mệt nhừ, tôi vẫn cảm thấy rất đáng giá.
Sau khi ăn nhẹ, tôi nằm trên chân anh, lướt điện thoại.
Đột nhiên bài đăng của Tống Nhiễm hiện lên.
Cô ta ôm một bó hoa hồng, bên cạnh là Lục Hành đang nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy cưng chiều.
Kèm theo dòng trạng thái: "Nhìn bao nhiêu cũng không đủ."
Bức ảnh này đầy ắp thông điệp: "Không được thua."
Tin nhắn của Lý Gia hiện lên.
[Thấy chưa? Tra nam tiện nữ công khai rồi. Chắc chắn là Lục Hành bị cậu đá, không chịu nổi cô đơn nữa nên mới quay lại với tiện nữ ấy.]
Tôi mím môi cười.
Tiêu Dã vỗ nhẹ tôi: "Cười gì thế?"
Tôi đưa điện thoại cho anh.
"Dù sao thì Tống Nhiễm cũng đã đạt được điều cô ta muốn."
"Tôi và Lục Hành quen nhau một năm, anh ta chưa từng đăng gì liên quan đến tôi, cũng không cho tôi đăng bài lên vòng bạn bè."
Anh ta nói rằng điều đó rất trẻ con.
Tiêu Dã trả điện thoại lại cho tôi.
"Đúng là trẻ con thật."
Trong lòng tôi cảm thấy có chút thất vọng.
Tiêu Dã bất ngờ cúi xuống, môi anh chạm nhẹ lên môi tôi.
"Tách, tách."
Anh chụp ảnh chúng tôi đang hôn nhau, sau đó bấm bấm trên điện thoại.
Tôi vòng tay ôm cổ anh.
Anh không cho tôi nhìn.
"Muốn xem à? Kết bạn WeChat đi, anh gửi cho em."
Lúc đó tôi mới nhận ra, chúng tôi đã tiến xa đến mức này mà vẫn chưa kết bạn WeChat.
Tôi lập tức ghim anh lên đầu danh sách.
Anh gửi ảnh cho tôi, sau đó là một chuỗi số.
Tôi ngạc nhiên nhìn anh.
"Mật khẩu nhà." Anh thản nhiên nói.
Tôi cố gắng kìm nén niềm vui trong lòng, tiện tay mở xem nhật ký trong vòng bạn bè của anh.
Tôi nhìn thấy, anh vừa đăng một bài viết gồm chín bức ảnh.
Dưới ánh đèn ấm áp, anh cúi đầu hôn tôi, hàng mi dài tựa cánh chim khiến lòng người xao xuyến.
Dòng trạng thái ngắn gọn đến đáng thương: "Anh yêu em."
Tôi bật dậy.
"Tiêu Dã, không phải anh bảo cái này rất trẻ con sao? Tại sao còn đăng bài?"
Anh nhếch môi vẻ không mấy quan tâm.
"Trẻ con thì sao chứ?"
Bàn tay anh trượt xuống eo tôi.
"Nguyễn Nặc, em có muốn cùng anh trẻ con một lần không?"