TỊCH NGUYỆT

CHƯƠNG 3

Tiêu Ngọc chậm rãi buông tay ta ra, ánh mắt nhìn ta, mang theo chút thất vọng.

Ta cố ý làm như không thấy.

"Rất đơn giản, không phải là trở thành người Tiêu gia sao? Thiếp thất mặc người khi nhục, nghĩa nữ phải hạ thấp thân phận, người ngoài nhìn vào, đây là đang sỉ nhục Vân Triều. Như vậy lấy danh nghĩa của ta đề xuất, dù cho biểu ca biết, cũng sẽ chỉ cho rằng ta cố ý muốn bắt nạt nàng ấy, nhất định sẽ chiều theo ý ta, phu quân thấy thế nào?"

"Thiếp thất?"

Tiêu Ngọc trực tiếp trợn to hai mắt, giống như hoàn toàn không ngờ tới ta sẽ đưa ra đề nghị như vậy.

"Triều Nhi làm sao có thể làm thiếp thất! Nàng ấy chính là đích nữ của Thái phó, tôn quý vô cùng. Sỉ nhục như vậy, là muốn lấy mạng nàng ấy! Tịch Nguyệt, sao nàng có thể có lòng dạ độc ác như vậy?"

Hắn nói những lời này, trong mắt che giấu không được sự khiển trách, giống như đối với ta thất vọng tột độ.

Có lẽ bởi vì đã c.h.ế.t tâm hoàn toàn.

Ta cũng không tức giận, mà là tiếp tục phân tích với hắn: "Nếu không sỉ nhục Vân Triều, vậy phải lấy tiền đồ của Tiêu gia làm vật tế. Phu quân cảm thấy, cái nào nhẹ cái nào nặng?"

Cá và tay gấu không thể có được cả hai.

Ta không tin hắn không hiểu, chẳng qua là muốn có được cả hai mà thôi.

"Nếu đã như vậy, thiếp thất liền thiếp thất đi. Tuy nói là ủy khuất cho Triều Nhi, nhưng có thể bảo toàn tính mạng, chung quy cũng là tốt."

Tiêu Ngọc đương nhiên coi trọng vinh nhục của Tiêu gia, suy nghĩ kỹ càng xong, liền tự mình đưa ra quyết định cuối cùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận