TỊCH NGUYỆT
CHƯƠNG 10
Trái tim Tiêu Ngọc gần như tan nát.
Lập tức lao đến, ôm chặt lấy ả ta vào lòng, không chịu buông tay.
"Triều Nhi, nàng và ta vốn là thanh mai trúc mã. Nhưng ông trời trêu ngươi, nay nàng và ta đã có tiếp xúc da thịt, vốn đã là nữ nhân của ta, ta cho dù có chống lại cả thế gian này, cũng tuyệt đối sẽ không phụ nàng!"
Chậc chậc, những lời tình tứ này nghe thật là hay.
Ta ra hiệu cho A Nại, ý bảo có thể làm cho đoạn này trở nên khoa trương hơn, rồi để cho tiên sinh kể chuyện tiếp tục kể chương tiếp theo trong các quán trà.
Yếm uyên ương màu đỏ, dù sao cũng phải có phần tiếp theo.
"Không, ta không thể làm lỡ tiền đồ của chàng, chàng vẫn là để ta c.h.ế.t đi!"
Vân Triều thấy mục đích đã đạt được.
Nhưng vẫn làm bộ làm tịch, định đẩy Tiêu Ngọc ra, nhưng trên thực tế lực đạo trên tay không có bao nhiêu, căn bản là không thể nhảy hồ.
Như vậy, vở kịch hay của ta làm sao có thể tiếp tục đây?
A Nại và ta liếc mắt nhìn nhau, rồi nhanh chóng lùi lại ẩn nấp trong đám nha hoàn, sau đó dùng tay áo che miệng mũi, hoảng hốt nói: "Đại nhân và tiểu thư sắp nhảy hồ rồi, còn không mau giúp đỡ!"
Có người lên tiếng, những nha hoàn bà tử khác cũng ùa đến.