TỊCH NGUYỆT

CHƯƠNG 8

Ả ta dường như không hiểu ánh mắt của ta, ta khẽ cong môi, rồi tiếp tục nói: "Hay là, ta làm chủ cho phu quân nạp thêm một phòng thiếp thất? Tuy rằng có hứa hẹn, nhưng ta dù sao cũng không sinh được, không thể để Tiêu gia đứt đoạn huyết mạch."

Tiêu mẫu nghe ta nói, nước mắt lập tức ngừng rơi. Bà ta bò dậy từ dưới đất, nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, trong mắt tràn đầy vui mừng: "Con có thể nghĩ như vậy, thì tốt quá rồi!"

Nạp thêm một phòng thiếp thất, không phải là chuyện khó.

Nhưng có người, lại tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Nghe nói Vân Triều về phòng xong, liền nhốt mình trong phòng. Chẳng mấy chốc đã vang lên tiếng đập phá đồ đạc, xem ra là tức giận lắm."

A Nại nói xong, cũng không nhịn được mà bật cười.

"Rõ ràng không muốn làm thiếp, nhưng lại không muốn để người khác làm thiếp của Tiêu Ngọc. Cũng không biết sau chuyện này, ả ta sẽ làm gì."

Ta rút một cây trâm cài đầu xuống, khẽ lay trước mặt A Nại.

"Ngươi đoán xem, yến tiệc mùa xuân ta tổ chức ở nhà ba ngày sau, liệu có vở kịch hay nào được trình diễn không?"

A Nại nhận lấy cây trâm từ tay ta, cười rạng rỡ: "Lần này nô tỳ học khôn rồi, thấy tiểu thư tính toán đâu ra đấy, vậy nô tỳ mạnh dạn đoán rằng, chắc chắn sẽ có kịch hay. Tiền đặt cược này, nô tỳ xin phép nhận trước."

Ta gật đầu, rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Từ khi Vân Triều đến, Tiêu Ngọc rất ít khi chủ động đến gặp ta. Phần lớn thời gian ở nhà đều ở bên cạnh Vân Triều, tuy rằng có hai ma ma trông coi, nhưng cũng không ngăn được hai người "tâm đầu ý hợp".

Nhưng dù sao cấm kỵ vẫn bày ra đó, một ngày chưa giải trừ danh phận cha con, thì một ngày không thể danh chính ngôn thuận, một khi làm ra chuyện gì, sẽ bị người đời chỉ trích.

Nhưng nhịn lâu như vậy, thật sự có thể nhịn được sao?

Đáp án——dĩ nhiên là không thể.

Nhất là do ta "không thể mang thai", lại chủ động nạp thiếp cho Tiêu Ngọc, chọn toàn những cô nương xinh đẹp như hoa, sắc nghệ song tuyệt, chỉ một ánh mắt cũng dễ dàng câu mất hồn người khác.

Vân Triều dĩ nhiên không muốn có những nữ tử như vậy xuất hiện bên cạnh Tiêu Ngọc.

Cho nên mùng ba tháng ba, yến tiệc mùa xuân.

Yến tiệc do chính tay ta tổ chức, có không ít tiểu thư thế gia đại tộc đến tham dự. Người đông, hai ma ma cũng không thể trông coi hết được.

Vân Triều, dĩ nhiên cũng có thể làm chút chuyện gì đó rồi.

A Nại đã cho người canh giữ ở đó, chẳng bao lâu sau đã có người đến bẩm báo với ta chuyện xảy ra ở hậu viện.

"Vân Triều tiểu thư đánh ngất nha hoàn, mặc y phục của nha hoàn."

Bạn cần đăng nhập để bình luận