Sau Khi Cộng Cảm Với Bạn Cùng Phòng Cao Lãnh

Chương 10:

Chương 10:

 

Rõ ràng người bạn cùng phòng cũ cũng không ngờ Đại Tráng sẽ bênh vực tôi, liền nói thẳng toẹt:

 

“Tôi lải nhải? Là cậu có vấn đề nên mới đi quan tâm một thằng đồng tính như Mạnh Nhiên.”

 

Giọng hắn ta không hề nhỏ, thậm chí phải nói là rất to, rất rõ ràng.

 

Câu nói vừa dứt, cả ký túc xá im phăng phắc.

 

Đại Tráng sững người, bạn cùng phòng cũ nhìn tôi với vẻ mặt chế giễu, mà tôi chỉ lặng lẽ thở dài.

 

May mà Chu Cảnh Hoài không nghe thấy.

 

Chỗ Đại Tráng tôi có thể nhờ cậu ta giữ bí mật giúp.

 

Nhưng chỉ một giây sau, Chu Cảnh Hoài đã cầm bưu phẩm xuất hiện ở cửa ký túc xá.

 

Hắn không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ có tuyến cằm hơi căng chặt.

 

“Vừa rồi cậu nói cái gì?”

 

Câu hỏi của hắn làm tôi toát mồ hôi lạnh, mặt mày tái mét.

 

Đại Tráng hùng hổ lôi bạn cùng phòng cũ của tôi ra khỏi ký túc xá, mà tôi thì trốn trong màn giường không dám động đậy.

 

Tôi nghe thấy tiếng Chu Cảnh Hoài đặt bưu phẩm xuống rồi mở ra, sau đó vứt rác đi.

 

Hắn vào phòng vệ sinh rửa tay, cuối cùng thay một bộ quần áo khác.

 

Mọi việc diễn ra như thường lệ.

 

Bình yên vô sự.

 

Nhưng lúc này, nhịp tim bất thường mách bảo tôi, cảm xúc của Chu Cảnh Hoài đang d.a.o động mãnh liệt.

 

Nhịp tim của hắn thình thịch hỗn loạn, không có chút quy luật nào.

 

Không biết là do bị chọc tức hay là đang nhịn xuống xúc động muốn đánh tôi một trận.

 

Tóm lại, một người ghét người đồng tính như hắn lại bị chính người đồng tính cộng cảm, đoán chừng hắn đang cảm thấy buồn nôn chết.

 

May mà chuyện tôi thích hắn không bị bại lộ, ít nhất tôi cũng không tới mức c.h.ế.t không toàn thây.

 

“Mạnh Nhiên, xuống đây.”

 

Đột nhiên Chu Cảnh Hoài gọi tôi một tiếng.

 

Cái gì nên đối mặt thì phải đối mặt.

 

Tôi hít sâu một hơi, chậm rì rì xuống giường.

 

Lúc tôi quay đầu định chủ động đề xuất chuyện tôi sẽ nhanh chóng chuyển ra khỏi ký túc xá, lại phát hiện ánh mắt Chu Cảnh Hoài nhìn tôi sáng rừng rực.

 

Ánh mắt kia, phải nói như thế nào đây.

 

Không giống như đang nhìn một thứ bẩn thỉu.

 

Ngược lại trông vui sướng như vừa nhận được thứ tốt đẹp gì đó.

 

Tôi cẩn thận thăm dò: “Làm sao vậy?”

 

Chu Cảnh Hoài nhìn tôi.

 

“Ngồi đi, tôi kể cho cậu nghe một câu chuyện.”

 

...

 

Hay cho một hướng đi bất ngờ.

 

Nhưng tôi vẫn run lẩy bẩy ngồi xuống.

 

Chu Cảnh Hoài đi thẳng vào vấn đề.

 

“Tôi có thích một người, từ lần đầu tiên nhìn thấy đối phương tôi đã thích rồi.”

 

Hắn vừa nói ra câu này, tim tôi đã như c.h.ế.t lặng.

 

Còn có chuyện gì vô nghĩa hơn chuyện ngồi nghe người trong lòng kể về tình yêu sét đánh của đối phương với người khác?

 

Quả thật là xát muối lên vết thương.

 

“Nhưng đối phương là con trai.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận