PHƯỢNG HOÀNG TRONG BÓNG ĐÊM
CHƯƠNG 7
Sau khi anh cả nhà họ Kỳ rời đi, trợ lý hỏi tôi:
“Giám đốc Cố, Cố Dao đang nằm viện. Món ăn bổ dưỡng cô dặn nhà bếp chuẩn bị cho Kỳ tổng, có tiếp tục nữa không?”
Tôi trả lời:
“Đương nhiên! Trong tiểu thuyết tổng tài chẳng phải đều viết thế sao? Một đêm bảy lần, lúc nào cũng phát tình. Nếu Kỳ Thâm không có cơ thể khỏe mạnh, làm sao đáp ứng được tưởng tượng của Cố Dao về tổng tài?”
Trợ lý im lặng vài giây, mặt đầy thương hại.
Phải, không chỉ Cố Dao được ăn đồ bổ trong biệt thự, mà Kỳ Thâm còn được bồi bổ nhiều hơn.
Nhà hàng hạng sao mà anh ta thích đã bị tôi mua lại.
Từ khi anh ta qua lại với Cố Dao, tôi dặn mỗi ngày phải nấu các món bổ khí huyết, tiện thể tăng cường sinh lực.
Các loại ngẩu pín, thận động vật đều được xay nhuyễn, đảm bảo đầy đủ dinh dưỡng mà không bị phát hiện.
—-------------
Cố Dao nằm trong phòng bệnh tốt nhất của bệnh viện, trước cửa có hai vệ sĩ canh gác.
Khi tôi đến, họ ngăn lại và gọi điện cho Kỳ Thâm để xin chỉ thị, sau đó mới cho tôi vào.
Tôi nghe thấy Kỳ Thâm trong điện thoại nói:
“Không sao, cô ấy sẽ không làm gì đâu, cứ để cô ấy vào. Nhưng nếu có người khác đến, phải canh chừng cẩn thận!”
Vệ sĩ đáp: “Rõ!” rồi mở cửa cho tôi.
Cố Dao nằm trên giường bệnh, người gầy đến mức biến dạng, cằm nhọn hoắt, quầng thâm mắt nặng nề, khóe miệng lộ rõ nếp nhăn.
Tôi “chậc” một tiếng:
“Cô không dưỡng da à? Sao trông già vậy?”