PHƯỢNG HOÀNG TRONG BÓNG ĐÊM

CHƯƠNG 3

Khi đó, tôi nghĩ mình sẽ chết, thậm chí hy vọng mình c.h.ế.t đi cho xong.

 

Tôi không hiểu tại sao con người phải sống…

 

Sống để làm gì…

 

Nhưng khả năng tự chữa lành của cơ thể quá mạnh mẽ.

 

Tôi dần dần khỏe lại.

 

Và tôi cũng khôn ngoan hơn.

 

Danh hiệu ư, tôi không cần nữa!

 

Thành tích của họ tốt hay xấu, đỗ đại học hay không, liên quan gì đến tôi?

 

Làm bài hộ, chép bài hộ, gian lận thi cử hộ?

 

Được thôi, họ cần, tôi làm.

 

Con chó ngoan như tôi, đủ nghe lời, cuộc sống cũng dễ thở hơn nhiều.

 

Họ chuyển sang bắt nạt một cô gái khác.

 

Thậm chí còn ác hơn khi bắt nạt tôi.

 

Họ nhốt cô ấy trong nhà vệ sinh, không chỉ đánh đập, còn đốt lông vùng kín của cô ấy, nghe nói còn quay lại một số video không hay ho.

 

Tôi đã khuyên họ một lần, Cố Dao nhướn mày:

 

“Cô cũng muốn giống cô ta à?”

 

Tôi không nói gì nữa.

 

Kẻ không thể tự cứu mình, thì không có tư cách cứu người khác.

 

—----------

 

Sau đó, trường học xảy ra một chuyện lớn ——

 

Cách kỳ thi đại học chỉ còn một tháng, cô gái bị Cố Dao và nhóm bạn bắt nạt thậm tệ đã nhảy lầu tự tử.

 

Đó là vào một buổi tối, cô trèo lên tầng thượng của tòa nhà và nhảy xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận