PHƯỢNG HOÀNG TRONG BÓNG ĐÊM
CHƯƠNG 1
Kỷ niệm 3 năm ngày cưới.
Chồng tôi nắm lấy gáy của một người phụ nữ khác, hôn một cách cuồng nhiệt và táo bạo.
Người phụ nữ bỗng mở mắt, ánh nhìn đầy ngạo nghễ, cô ta hướng về phía tôi và làm động tác b.ắ.n s.ú.n.g bằng tay.
Pằng!
Tôi có cảm giác như trúng một phát đạn giữa trán.
Là Cố Dao.
10 năm trước, tôi đã đuổi cô ta ra khỏi nhà họ Cố.
Đêm hôm đó, giữa cơn mưa tầm tã, cô ta mặc chiếc váy ngủ mỏng manh, cô đơn bước từ lưng chừng núi xuống dưới.
Bây giờ, cô ta trở về để báo thù!
—------------------
Lần đầu tiên gặp Cố Dao là vào ngày khai giảng năm nhất cấp ba.
Chúng tôi ở cùng một phòng ký túc xá.
Phòng có bốn cô gái, ngoại trừ tôi, ba người còn lại đều là tiểu thư nhà giàu.
Tôi mang theo chiếc túi vải lớn, vừa mở cửa đã nghe tiếng cười khẩy.
“Tôi cứ tưởng phòng mình thoát được kiếp nạn này, không ngờ lại có một đứa nghèo hèn thế này!”
Người nói chính là cô gái xinh đẹp nhất phòng – Cố Dao.
Cô ta ngồi trước bàn trang điểm, vừa tô son vừa liếc nhìn tôi vài lần, sau đó quay sang nói với hai người còn lại:
“Ba năm tới, các cậu nhớ giữ kỹ đồ đạc của mình, đừng để ai dòm ngó!”
Lúc đó, tôi thật ngây thơ, ngẩng cổ lên đáp:
“Tôi tuy nghèo, nhưng không trộm cắp!”
Cố Dao nhếch mép cười lạnh, tiếp tục tô son trước gương: