Phá Tan Xiềng Xích

Chương 9 (End)

11

Thẩm Chu bị bắt.

Tội danh có cố ý g.i.ế.c người, g.i.ế.c người chưa thành, gây nguy hiểm cho an toàn công cộng, đánh cắp bí mật thương mại, v.v., đủ để anh ta bị b.ắ.n mấy lần.

Xe cảnh sát theo sát phía sau xe của ba mẹ tôi.

Cảnh sát vũ trang đầy đủ, nghiêm ngặt chờ đợi, hai tay Thẩm Chu bị trói ngược, đeo còng tay.

Thấy tôi và Tống Phong Trì đứng cạnh nhau, Ngư Trăn Trăn hét lên, giọng run rẩy: "Anh lừa tôi, Phong Trì sao anh có thể lừa tôi!"

Tống Phong Trì không muốn nhìn cô ta, quay mặt đi, lạnh lùng nói: "Cô lừa tôi nhiều lần như vậy, tôi lừa cô một lần cũng không oan uổng."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngư Trăn Trăn trắng bệch, đột nhiên nghĩ ra gì đó, vẻ mặt xám xịt lại trở nên sống động: "Cho dù anh có lừa tôi thì sao, nhà họ Tống chẳng phải cũng xong rồi sao."

Tôi thở ra một hơi uất nghẹn, cười hì hì giải thích với Ngư Trăn Trăn: "Nói chính xác thì là cái vỏ của nhà họ Tống xong rồi."

Ngư Trăn Trăn nghĩ đến gì đó, mở to hai mắt, không thể tin được nói: "Người mua bí ẩn đó…"

Tôi gật đầu: "Đúng, là tôi."

Dưới dòng lũ của cốt truyện, vì cổ phần của nhà họ Tống đã không thể tránh khỏi việc phá sản, chi bằng tôi dứt khoát đẩy nó sụp đổ rồi xây lại.

Trời muốn cho ai diệt vong, trước hết phải làm cho kẻ đó điên cuồng.

Tôi và Tống Phong Trì phối hợp, giả vờ để lộ tài liệu mật, khiến Thẩm Chu tưởng rằng mình chiếm thế thượng phong đẩy cổ phần của nhà họ Tống xuống vực thẳm, thực chất thì ngấm ngầm tìm người giúp đỡ, né tránh tai mắt của Thẩm Chu giúp tôi tạo thân phận mới, mua lại cổ phần của nhà họ Tống đang bị thanh lý phá sản.

Người này, chính là bà Túc.

Hôm đó, bà Túc đích thân tiễn tôi ra khỏi biệt thự, ánh mắt nhìn tôi rất phức tạp: "Trước đây là tôi đã đánh giá thấp cô Tống rồi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận