Phá Tan Xiềng Xích
Chương 4
Giữa mùa hè, cô gái mặc áo dài tay, mặt trắng nõn ửng hồng bất thường.
Cô ta đang truyền dịch, vừa thấy tôi đến thì sắc mặt liền nhợt nhạt, mặt trở nên trắng bệch.
Giống như tôi là một con rồng khổng lồ muốn ăn thịt công chúa.
Cô ta rụt rè muốn xuống giường cúi chào tôi, không cẩn thận làm rách kim tiêm, Ngư Trăn Trăn kêu lên một tiếng đau đớn.
Tống Phong Trì đau lòng, muốn đến đỡ cô ta. Tay của nó còn chưa chạm vào người cô gái thì đã bị bác sĩ vừa đến đẩy ra.
Bác sĩ có vẻ ngoài chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học, sống mũi cao thẳng, thanh tú tuấn tú.
Tôi liếc qua bảng tên trên ngực: Lăng Tầm, là nam phụ n đổ gục trước Ngư Trăn Trăn.
Tiểu thuyết viết về anh ta rất ít, là một công cụ để thể hiện sức hút của nữ chính. Ngư Trăn Trăn đến bệnh viện điều trị, gặp được thực tập sinh có vẻ ngoài thanh tú, mở ra địa điểm giới hạn "play" trong bệnh viện.
Nhìn Lăng Tầm, trong đầu tôi vang lên một vài tiếng cười mờ ám:
[Gu của tác giả đúng là quá dày đặc, không hổ là người tổng hợp các yếu tố của truyện "vàng".]
[Ha ha ha đó là vì bé Trăn Trăn của tôi mình hạc xương mai dễ đẩy ngã đó.]
Lăng Tầm dịu dàng đỡ Ngư Trăn Trăn trở lại giường, cẩn thận kiểm tra xem có bị trượt kim không. Sau khi thấy mọi chuyện bình thường, anh ta quay đầu lại đối với chúng tôi mà trợn mắt: "Các người là ai, có biết Trăn Nhi cần nghỉ ngơi không!"
Tôi trả lời: "Nếu không có gì bất ngờ thì chúng tôi là người trả tiền viện phí."
Nghe tôi nói vậy, Lăng Tầm lập tức nổi giận: "Chính các người đã làm Trăn Nhi ra nông nỗi này!"
Thấy Lăng Tầm kích động, có ý định muốn ra tay với tôi, đám bảo vệ mặc thường phục xung quanh tôi lập tức ra tay, đè anh ta lại.
Lăng Tầm ra sức giãy giụa: "Đây là bệnh viện, các người còn có pháp luật không!"