Phá Tan Xiềng Xích
Chương 2
"Tống Tuyết Quan!"
Túc Hòa bị tôi ba lần năm lượt làm mất mặt, không giữ được thể diện, xắn tay áo vest lên định cho tôi một bài học.
Túc Hòa còn chưa kịp nhúc nhích thì đám bảo vệ của nhà tôi đã đứng dàn hàng ngang, mặt không chút cảm xúc nhìn anh ta.
Chỉ cần anh ta có bất kỳ động thái nào, họ sẽ lập tức giúp tôi tự vệ phản kích.
Túc Hòa không muốn mất mặt trước cô gái mình yêu, nhưng tôi lại không giống như bình thường luôn nâng niu anh ta. Lúc này, anh ta giống như bị đặt trên lò lửa nướng, tiến thoái lưỡng nan.
Ngư Trăn Trăn kéo áo Túc Hòa, giọng mềm mại mang theo chút nức nở: "Anh Hòa ơi, là Trăn Trăn không đúng. Nếu không phải Trăn Trăn bất cẩn thì cô chủ cũng không nổi giận như vậy. Anh đừng vì em mà cãi nhau với cô chủ."
Tôi lạnh lùng nhìn Ngư Trăn Trăn.
Quả không hổ là nữ chính được chọn, lâm nguy không loạn. Bị tôi đánh sưng cả má mà vẫn có thể ổn định giá trị cảm xúc đầu ra.
Sự dịu dàng của cô gái đã cho Túc Hòa một bậc thang, anh ta trừng mắt nhìn tôi: "Tống Tuyết Quan, nếu em có được ba phần dịu dàng của Trăn Trăn thì cũng không đến nỗi khiến anh ghét em đến vậy."
Ôn hương nhuyễn ngọc trong vòng tay đã cho Túc Hòa dũng khí. Anh ta tự tin trở lại: "Vậy đi, em thành khẩn xin lỗi Trăn Trăn, rồi chọn thêm mấy chiếc váy mới tặng cô ấy, anh sẽ cân nhắc tha thứ cho em."
"Bốp!" Đáp lại anh ta là một thước kẻ.
Tôi hung hăng gõ lên đầu chó của anh ta.
"Ngư Trăn Trăn lén mặc váy của tôi, anh cùng con gái người giúp việc vụng trộm, lại còn mặt dày nói tha thứ cho tôi?"