Mượn Mạng

Chương 2

Giang Tư Trừng đã có ý định mượn mạng tôi, tôi có thể cho cô ta biết cách giải quyết đã là tốt lắm rồi, còn xin lỗi ư? 

 

Làm sao có thể.

 

Giang Tư Trừng khóc chạy ra ngoài ký túc.

 

Từ Hành đuổi theo, khi đi còn trừng mắt nhìn tôi: “Coi xem cậu làm gì rồi kìa!”

 

Tôi không thèm để tâm: “Biến đi!”

---

 

Hôm sau, Trần Kỳ đã đăng video quay tối qua lên nhóm trường và diễn đàn.

 

Video có hình Giang Tư Trừng tội nghiệp, còn tôi thì h//ung h//ãn.

 

Tôi vừa đặt món ở căng tin, một chàng trai mặc đồ bóng rổ chặn tôi lại, ánh mắt đánh giá tôi từ trên xuống dưới, rồi cười khinh thường:

 

“Cậu chính là người ép Tư Trừng qu//ỳ g//ối, còn đ//ập v//ỡ chuỗi vòng tay cậu ấy vất vả cầu được à?”

 

“Người bị u//ng th//ư sao không phải là cậu, người như cậu mới nên ch*t.”

 

“Cậu mau xin lỗi Tư Trừng đi, chỉ cần cậu nhận lỗi, chúng tôi sẽ cho qua chuyện này.”

 

Giang Tư Trừng đứng phía sau cậu ta, nhẹ nhàng kéo tay áo cậu ta: 

 

“Đừng như vậy, tất cả đều là bạn học mà.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận