Mệnh Ta Do Ta Không Do Người
Phần 6
"Khi đó, các thế gia muốn chèn ép chúng ta, gần như đã dùng hết mọi thủ đoạn, suýt nữa ngay cả thánh thượng cũng không thể bảo vệ được chúng ta. Húc Ninh nói, nếu nàng xuất giá, có thể khiến các thế gia lùi bước một chút, nàng sẵn sàng."
Trong thần thái của nàng ấy cũng mang theo nỗi tự trách vô hạn: "Húc Ninh nói, chỉ cần ta còn có thể ở lại triều đường can gián, sự hy sinh của nàng là đáng giá. Nàng đã gửi gắm tất cả cho ta."
"Ta mang theo kỳ vọng của Húc Ninh, mấy chục năm qua cô độc bước đi, Tạ Viễn Sơn thậm chí không cho ta gặp mặt Húc Ninh lần cuối, cũng canh chừng ngươi nghiêm ngặt, ta chỉ có thể đợi ngươi đến tìm ta."
"Những thế gia đó thậm chí sau khi Húc Ninh qua đời, đã xóa sạch tất cả ánh hào quang của nàng trước đây, đến nay, người đời đều không còn nhớ nàng từng là nữ quan cùng ta vào triều nữa."
Ta nhìn những nếp nhăn trên trán nàng ấy, dù thần thái vẫn sáng rỡ, nhưng trong mái tóc cũng đã điểm xen vài sợi bạc.
"Từ nhỏ cha đã nói, ngươi là kẻ hại c.h.ế.t Húc Ninh, bảo ta lớn lên gặp được ngươi phải xem ngươi như kẻ thù." Ta nói.
"Hắn ta quả nhiên. . ." Tống Thạch Vi chỉ có thể cười chua xót.
"Vậy hôm nay ngươi đến đây là để báo thù sao?" Nàng ấy hỏi ta như vậy.
Ta rút cuốn sổ tay của Húc Ninh từ trong n.g.ự.c áo ra đưa cho nàng ấy: "Đương nhiên ta phải báo thù. Ta muốn tìm ra nguyên nhân thật sự cái c.h.ế.t của Húc Ninh, ngươi phải giúp ta."
Nàng ấy đón lấy cuốn sổ đã ngả vàng, giọng run rẩy: "Ta sẽ giúp, chúng ta cùng nhau làm rõ mọi chuyện cho Húc Ninh."
Sau khi gặp Tống Thạch Vi, ta ngoan ngoãn trở về Tạ phủ.
Tạ Viễn Sơn đang lo liệu hôn sự cho ta.
Hắn ta mỗi ngày đều mang đến danh sách các công tử trong những gia tộc quyền quý, nói muốn tìm cho ta một lang quân như ý.
Lúc này trông hắn ta thật giống một người cha tốt, hết lòng vì con gái.
Ta vẫn giữ thái độ cung kính thuận theo: "Nghe cha quyết định."