Mệnh Ta Do Ta Không Do Người
Phần 3
3
Sau đêm đó, ta thu lại tất cả những ý nghĩ phản kháng vừa mới nảy mầm. Chỉ lắng nghe cha hàng ngày bàn mưu tính kế với các đại thế gia, làm thế nào để kéo Tống Thạch Vi xuống khỏi vị trí cao.
Hiện giờ danh tiếng và quyền thế của Tống Thạch Vi đang cực thịnh, bọn họ không thể đối đầu trực diện, chỉ có thể nhẫn nhịn chờ đợi.
Còn cha thì càng ngày càng quản ta nghiêm hơn, cơ hội ra ngoài của ta ngày càng ít.
Mỗi ngày chỉ có thể học nữ công trong phủ. Hoặc là trong thư phòng đọc đi đọc lại mấy cuốn sách về nữ đức mà ta đã thuộc lòng.
Ngày đó ta đang luyện chữ trong thư phòng, thấy chán quá nên như thường lệ bắt đầu tìm sách, vô tình làm đổ một kệ sách đã cũ. Ta vội vàng đỡ lấy, bỗng từ khe vách rơi ra một cuốn sách cũ đã ngả vàng. Trên đó phủ đầy bụi, cũng không có tên sách.
Ta chưa từng thấy cuốn sách này trước đây.
Ta cúi người nhặt sách lên, trong lòng mơ hồ có một linh cảm, mở cuốn sách này ra, tất cả sẽ khác đi.
Trang đầu có một dòng chữ thanh tú.
"Húc Ninh tiểu ký", lòng ta chấn động.
Húc Ninh, là tên của mẹ ta, nàng tên là Giang Húc Ninh. Đây là do mẹ viết.
Trước khi mở cuốn tiểu ký, lòng ta chỉ toàn là vui mừng, ta rất hiếm khi được biết về mọi thứ của mẹ. Có lẽ có thể thông qua cuốn sách này để hiểu về cuộc đời của mẹ.
Nhưng cuốn tiểu ký này, không phải là một cuốn thư nhà có thể tưởng nhớ người thân. Toàn bộ những gì được viết, đều là sự thật đẫm m.á.u và nước mắt đảo lộn nhận thức mười lăm năm của ta.
Ta đọc từng chữ từng câu, chưa đọc được một nửa, đã ướt đẫm cả mắt.
Tờ giấy ngả vàng và lớp bụi, cho thấy cuốn tiểu ký này đã bao nhiêu năm không ai biết đến. Hiện giờ, trên giấy lại thấm thêm những vệt nước không rõ, là nước mắt của ta.