MẤT TRÍ NHỚ
1
Ngày Lục Cận bỏ tôi lại ở nhà để đi tìm bạn gái cũ, tôi ở nhà một mình và sốt cao suốt cả đêm.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi bị mất trí nhớ.
Tôi nhớ tất cả mọi người, chỉ quên mỗi Lục Cận.
01
Buổi tối khi tôi phát hiện mình bị sốt, Lục Cận đã rời đi rồi.
Anh ấy nói với tôi rằng đơn vị có việc gấp phải tăng ca, nhưng anh không biết rằng tôi đã nghe thấy anh gọi điện cho Bùi Mạn.
Ngoài nhà vệ sinh yên tĩnh, tôi đứng ở góc tường, nghe thấy giọng phụ nữ nghẹn ngào trong điện thoại:
"Lục Cận, nhà em mất điện rồi, em sợ quá, anh đến với em có được không?"
Sau đó tôi nghe thấy Lục Cận im lặng một lúc, cuối cùng vẫn nói một câu:
"Chờ anh."
Tôi đứng trong hành lang, nhìn ánh đèn huỳnh quang trắng nhợt chiếu xuống nền nhà, không nói gì.
Đến khi Lục Cận ra khỏi cửa, tôi gần như cầu xin:
"Em thấy không khỏe, anh có thể ở nhà với em một chút không?"
Tôi thực sự không khỏe, hôm qua vì mang ô cho Lục Cận mà tôi bị ướt sũng trong mưa to, giờ đây cảm thấy hơi thở nóng rực, toàn thân không còn chút sức lực.
Nhưng Lục Cận thậm chí không quay đầu lại, vừa cúi đầu đi giày vừa ứng phó:
"Ngoan, anh có việc, em tự nghỉ ngơi trước đi."
Rồi anh đóng cửa cái “rầm”, không ngoảnh đầu mà đi mất.
Tôi một mình sốt đến mê man trong nhà, gọi cho Lục Cận mấy cuộc mà không ai bắt máy, cuối cùng cắn răng gọi cho bạn tôi là Hà Lộ.
Chưa kịp đợi cô ấy đến, trước mắt tôi tối sầm lại, hoàn toàn mất ý thức.
Khi tôi tỉnh lại, mọi thứ đã thay đổi.
Vừa thấy tôi mở mắt, Hà Lộ đỏ mắt mắng chửi:
"Thằng chó c.h.ế.t Lục Cận, bạn gái sốt thành thế này mà còn đi hú hí với con khác, Dương Nhạc, lần này mà cậu còn không chia tay anh ta, tớ thề bóp c.h.ế.t cậu luôn cho đỡ tức chết!"
Cô ấy giận dữ nhìn tôi, tôi ngẩn ra, mơ hồ hỏi:
"Lục Cận là ai?"
…
"?"
Trên mặt Hà Lộ thoáng hiện vẻ trống rỗng, rồi lập tức hoảng hốt, nắm lấy vai tôi lo lắng hỏi:
"Cậu đùa đúng không? Dương Nhạc, giờ không thể đùa kiểu này đâu!"
Tôi cố nhớ lại, nhưng trong đầu hoàn toàn không có chút ký ức nào về cái tên này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mat-tri-nho-rhis/1.html.]
Tôi mờ mịt lắc đầu: "Tớ không đùa, Lục Cận là ai vậy?"
Chân Hà Lộ mềm nhũn, cô ấy tựa vào mép giường nhìn tôi một cái, hoảng sợ hét lên:
"Bác sĩ! Bác sĩ!"
"Cô ấy bị sốt hỏng não rồi!"
02
Chụp CT xong, tôi cầm tờ kết quả ngồi trên giường ăn táo.
Hà Lộ đứng một bên nhìn tôi từ trên xuống dưới với vẻ không thể tin nổi:
"Mẹ kiếp, cậu đúng là được việc ghê."
"Tớ tưởng cậu quên bố mẹ cũng không quên được Lục Cận, kết quả cậu nhớ hết mọi người, chỉ quên mỗi anh ta."
Tôi cau mày: "Nghe cậu nói thế, Lục Cận này đã ở bên tớ rồi mà còn suốt ngày dây dưa với bạn gái cũ, đầu tớ úng nước mới đi thích loại đó?"
Hà Lộ cười lạnh một tiếng.
"Không úng thì là gì, chắc giờ trong đầu chỉ còn nước, mắng thế nào cũng không tỉnh."
"Cơ mà cũng tốt, nhân dịp này đá luôn thằng ch.ó đó đi, để cặp cẩu nam nữ đó c.h.ế.t dí với nhau luôn."
Tôi gật đầu, thản nhiên đáp:
"Ừ."
Vừa dứt lời, cửa phòng bệnh bị ai đó đẩy mạnh ra.
Một người đàn ông cao lớn mặc vest đen, mặt đầy vẻ sốt ruột, vừa thấy tôi liền biến sắc, sải bước tiến lại gần.
"Nhạc Nhạc, em sao rồi!"
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta một cái.
Rất lạ, tôi không quen người này.
Tuy ngoại hình rất điển trai, mày rậm mắt sáng, đúng kiểu tôi thích.
Xem ra đây chính là Lục Cận mà Hà Lộ nhắc tới.
Người mà tôi làm "chó liếm" ba năm rưỡi, ở bên tôi rồi mà vẫn không quên người cũ, bỏ mặc tôi bị sốt một mình ở nhà.
Trong lời Hà Lộ kể, tôi chưa từng nghe được một điều tốt về Lục Cận, toàn là anh ta hành hạ tôi, sai khiến tôi như đồ vật.
Hà Lộ là bạn mười mấy năm của tôi, từ cấp hai đã không rời nhau nửa bước, cô ấy sẽ không lừa tôi.
Tôi nhìn Lục Cận bằng ánh mắt có chút ghét bỏ.
Nói thật, nghe những gì Hà Lộ kể, đến chính tôi còn thấy phiền, không hiểu sao tôi lại biến thành một con "chó liếm" không có cốt khí như vậy.
Trước một người đàn ông không dứt với người cũ, tôi lại l.i.ế.m hăng như thế, bao năm không một lời oán trách, chưa từng nhắc đến chia tay.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Tôi sao lại thành ra như vậy?