Là anh đã từ bỏ bầu trời đầy sao trước

Chương 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì sao có tật? Không cần nói cũng rõ.

 

11.

 

Nghe tôi nói những lời quen thuộc, Lý Nguyên khẽ nhíu mày.

 

“Mật mã mới là gì? Gửi cho anh đi.”

 

Tôi không trả lời, chỉ đưa hành lý cho anh ta.

 

Anh ta nở nụ cười, tưởng rằng tôi đang tặng quà.

 

Nhưng khi mở ra, sắc mặt anh lập tức sa sầm:

“Ý em là gì? Anh chỉ đi công tác nước ngoài với Giang Tô Nguyệt, em lại làm ầm lên? Cả nhóm cùng đi, anh có ở riêng với cô ấy đâu! Không liên lạc với em là vì điện thoại phải giao nộp!”

 

“Nếu anh muốn nghĩ là tôi đang làm ầm, vậy thì cứ coi như tôi làm ầm đi!”

 

Nói rồi, tôi gửi cho anh hai bức ảnh chụp màn hình.

 

Anh nhìn chằm chằm vào điện thoại, như bị sét đánh.

 

“Lý Nguyên, chúng ta chia tay đi!”

 

Bức ảnh đầu tiên là lần đầu tiên anh chặn tôi, tin nhắn chia tay tôi gửi bị lỗi.

 

Ngay trước dòng chia tay là câu:

“Anh yêu, tối nay em có một bất ngờ lớn dành cho anh!”

 

Bất ngờ lớn ấy, chính là tin tôi đã mang thai.

 

Trước đó còn là những dòng lải nhải: đang làm gì, yêu anh, nhớ anh...

 

Cả màn hình xanh tin nhắn, không một lời hồi âm.

 

Sau khi chếc tâm rồi nhìn lại bản thân trước đây, tôi chẳng khác nào một chú hề si tình hát vở kịch độc diễn.

 

Thế mà tôi lại ngốc nghếch cảm động trước chính mình, ngỡ rằng mình đang gìn giữ tình yêu đích thực.

 

Bức ảnh thứ hai là ảnh chụp trạng thái WeChat của Giang Tô Nguyệt:

“Ân cứu mạng không thể báo đáp, chỉ có thể lấy thân báo đáp.”

 

Ảnh kèm theo là Lý Nguyên đang ngủ ngon lành trên n.g.ự.c cô ta.

 

12.

 

Mặt Lý Nguyên đỏ ửng, vội thoát khỏi cuộc trò chuyện để tìm trạng thái đó trên WeChat Giang Tô Nguyệt, nhưng không hề thấy bài viết đó.

 

“Chu Mộng Nhã, đây là ảnh em nhờ người ghép à?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/la-anh-da-tu-bo-bau-troi-day-sao-truoc/chuong-6.html.]

Giọng anh ta run rẩy.

 

Tôi bật cười nhìn anh:

“Tôi bận lắm, không có thời gian rảnh để bịa chuyện với người xa lạ.”

 

Tôi sẽ không nhận nhầm người đàn ông mình yêu sâu đậm, anh ta cũng vậy.

 

Nhưng anh ta vẫn còn cố chối, vẫn còn giận ngược với tôi.

 

Chỉ là lần này, không còn giận dữ đùng đùng như trước nữa.

 

“Anh và Giang Tô Nguyệt thật sự trong sáng, anh không thể nào làm chuyện gì với cô ta được. Anh chỉ xem cô ấy như là…”

 

“Tôi biết cô ấy chỉ là đồng nghiệp của anh, không cần vội đâu.”

 

Lý Nguyên mồ hôi ướt trán, luống cuống giải thích:

“Tối hôm đó sau khi hoàn thành dự án, anh đúng là say rượu, nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy anh vẫn ở phòng mình. Anh rất rõ ràng về cơ thể mình, làm sao có thể làm chuyện thân mật với cô ta được?”

 

“Vậy ý anh là, tôi đang lừa anh à?”

 

“Không, anh không có ý đó, anh biết em không nói dối. Anh sẽ tìm Giang Tô Nguyệt, bảo cô ta giải thích với em! Chắc chắn có hiểu lầm gì đó với tấm ảnh đó! Nhiều đồng nghiệp như vậy, chắc là anh say nên vô tình dựa vào cô ta thôi…”

 

Tôi chưa từng thấy Lý Nguyên hoảng loạn như vậy.

 

Anh ta không ngốc, chắc chắn đã hiểu Giang Tô Nguyệt cố tình đăng bài chỉ hiển thị cho mình tôi.

 

Dù cô ta có phối hợp để giải thích thì có ích gì?

 

Cô ta muốn cướp người yêu tôi, và rõ ràng đã thành công.

 

“Không cần đâu. Các người là đồng nghiệp, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, căng thẳng quan hệ thì không có lợi cho đoàn kết công ty.”

 

Ánh mắt Lý Nguyên rung động dữ dội.

 

“Em yêu, em đánh anh, mắng anh thế nào cũng được, đừng nói như thế có được không?”

 

Tôi ngạc nhiên, vì sao lời này anh nói được mà tôi không được nói?

 

Đó chẳng phải chính là câu anh đã dùng khi tôi bảo anh tránh xa Giang Tô Nguyệt sao?

 

“Tôi sẽ không động tay động chân với bạn trai người khác đâu. Đồ đạc cá nhân tôi để ở nhà anh, phiền anh vì chút tình cũ mà giúp tôi vứt bỏ là được.”

 

Đồ tôi để lại đều là vật dụng đôi.

 

Tôi nghĩ, không cần tôi nhắc, anh ta cũng sẽ vứt hết.

 

Lý Nguyên nhìn tôi không thể tin nổi.

 

“Chúng ta quen nhau 30 năm, yêu nhau 10 năm, em chỉ vì chuyện nhỏ như vậy mà đoạn tuyệt sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận